top of page
hmpg.jpg
Titlej (1).jpg
Web_PhuongTrang.jpg

Nhân PTGĐTĐ Họp Mặt & Du Ngoạn Toronto Hè 2025 vừa qua, Trang Nhà xin giới thiệu bài thơ VUI THEO ĐẠI HỘI PHAN ĐOÀN XIX, năm 2015 tại Toronto Canada sau đây:

TI_ĐS 20_Toronto 2015.jpg

VUI THEO ĐẠI HỘI PHAN ĐOÀN MƯỜI CHÍN (XIX)

"Dung dăng dung dẻ

Dắt em đi dự

Đại hội Mười chín

Liên trường Đoàn Phan

Mời thăm Toronto

Với Thủy, Phượng nha!"

Đại Hội Mười Chín trường ta

Vào hè ,tháng bảy thật là duyên may

Họp cùng ba mươi cô thầy

Ba trăm sĩ tử đặt đầy hotel

Sandman phòng sạch lại sale

Khen ban tổ chức giao kèo thật hay

Thầy trò tựa cánh chim bay

Tập hợp đông đủ ba ngày thường niên

Ba tây Tiền hội gặp liền

Shurhamthorpe rộng rãi hàn huyên tha hồ

Trò được ngồi gần thầy cô

Lần đầu phá lệ hoan hô ý này

Niềm vui tươi trẻ mặt mày

Vô tình tôi đã gọi thầy là anh

Mong cười thông cảm chân thành

Văn nghệ, ẩm thực xin dành pháo tay

Đêm về ngon giấc mộng say

Bốn tây là cả một ngày tham quan

Tour Toronto, xe bus sẵn sàng

Vòng sơ phố chợ, nhà hàng, sân banh

Pan Am Game sắp khánh thành

Bích chương khắp lối như tranh thi hùng

Island là điểm tập trung

Qua phà chụp ảnh. Tháp cùng bạn ơi!

Lênh đênh sóng nước ngoài khơi

Gợi bao kỷ niệm khung trời tuổi thơ

Nhớ sao chuyến phà Cần thơ !!

Chợt nghe ai gọi cập bờ lên nhanh

Ôi! đảo xanh, đẹp, yên lành

Hàng cây liễu rũ lượn cành gió mây

Tạo hóa thêm người dựng xây

Thiên đường thư giản là đây cả nhà

Đi bộ,dạo mát la cà

Nhìn chơi, tiệm quán tùy ta ghé vào

Thầy trò gặp lại vui sao

Đạp xe đôi thể dục nào! Bạn ơi!

Cùng nhau ta đạp thi đua!

Ngồi nghe hướng dẫn xe tour gọi mời

Chiều rồi tạm biệt đảo khơi

Đêm nay Đại hội mọi người đến nhanh

Thầy cô, bạn hữu đồng thanh

Quốc ca, tưởng niệm, vinh danh anh hùng

MC chuyên nghiệp vô cùng

Nghi thức buổi lễ nghiêm trang đủ đầy

Lần đầu dự đại hội này

Lòng tôi ấm áp ngập đầy tình thương

Tình thầy trò nơi tha hương

Hội trường là quán mà dường trường xưa

Thầy cô lên giảng say sưa

Dù nay tóc bạc trò thừa học ngoan

Thi đua liên tục Phan Đoàn

Áo dài truyền thống vẫn còn xinh nguyên

Ngâm thơ, tân cổ giao duyên

Bàn giao đại hội là chuyên đề cười

Niềm vui rạng rỡ mọi người

Đồng lòng Đại Hội Hai Mười (XX) Úc Châu

Thời gian gần gũi chưa lâu

Bài ca Tạm Biệt làm sầu biết bao

Đặc san, video bạn trao

Áo thun, dây hiệu đậm sao nghĩa tình

Cầm tay thầy bạn chụp hình

Mai sau hoài niệm thâm tình nguyên in

Thêm dài cho cuộc hành trình

Ngày Sáu du ngoạn ta mình gặp thêm

Niagra Falls, khách đến chật nêm

Hòa theo nhạc nước người tìm thiên thai

Thăm thác nổi tiếng không hai

Lên tàu thám hiểm xem ai gan nè?!

Dọc đường hò hát trên xe

Đồng nho xanh thẳm trưa hè dịu thay

Mời thăm thử rượu White Ice

Đặc sản xứ lạnh lai rai ấm lòng

Chiều tà ngắm cảng đợi mong

Kênh Welland hiện đại do công người đào

Canada, Mỹ thêm mạnh giàu

Nhờ tàu nhập chuyển lẹ mau dễ dàng

Ra ngoài học rộng mở mang

Kinh nghiệm thực tế rõ ràng thành công

Nhà hàng tiệc tiễn ấm lòng

Bao nhiêu kỷ niệm in trong ảnh này

Rồi mai thầy trò chia tay

Chúc nhau luôn khỏe hẹn ngày gặp nhau

Hậu du ngoạn khởi đầu chào

Phượng bận còn Thủy phải mau về làm

Mời thầy...thăm thêm danh lam

Nhờ ban tổ chức lo toan đủ đầy

Luôn tạo họp mặt sum vầy

Ơn thầy cô, nghiã bạn đầy kính thương

Cho dù xa cách hai trường

"Tôn Sư Trọng Đạo" trò thường không quên ...

Dương Thị Tuyết Phượng-Phượng Trắng

Cựu học sinh PTG & ĐTĐ 1972-1979

___________

PhuongTrang_ChucTet2023.jpg

NGÀY TỪ MẪU, mời nghe tiếng hát của con 1 CHS/ĐTĐ - cô giáo Phượng Trắng Tuyết Phượng (Canada): THANH QUÝ

                                         MẸ TÔI:

https://www.youtube.com/watch?v=R17rZQtQmKw

Thanh Qui_Mẹ tôi.JPG
PhuongTrang_ChucTet.jpeg

        THƠ CHÚC TẾT NHÂM DẦN 2022

CHÚC nhau mạnh khỏe an lành

MỪNG TẾT NHÂM DẦN Thuận Lợi ai ơi!

NĂM này hết dịch mọi nơi

MỚI vui sinh hoạt yêu đời ấm no

NHÂM nhi, ăn uống không lo *

DẦN nhanh du lịch tự do bốn mùa...

 

   PHƯỢNG TRẮNG

   CANADA, TẾT NHÂM DẦN 1/2/2022

*An toàn thực phẩm và dịch bệnh Covid  

THƠ CHÚC TẾT NHÂM DẦN 2022

 

CHÚC nhau mạnh khỏe an lành

MỪNG TẾT NHÂM DẦN Công Danh Thuận Lợi

NĂM này hết dịch mọi nơi

MỚI vui sinh hoạt yêu đời ấm no

NHÂM nhi,ăn uống không lO *

DẦN nhanh du lịch tự do bốn mùa...

 

   PHƯỢNG TRẮNG

   CANADA, TẾT NHÂM DẦN 1/2/2022

 

*An toàn thực phẩm và dịch bệnh Covid  

CHUYỆN MÙA GIÁNG SINH THỜI COVID

 

Một ngày hai mươi bốn giờ

Nhưng vui buồn khổ từng giờ khác nhau

Thêm đại dịch nhiều bệnh đau

Năm nay đón Giáng Sinh sao lạ đời

 

Không được thoải mái vui chơi

Thương bao Nghệ sĩ vội rời Trần gian

Thương người sống cảnh cơ hàn

Thương người du học vội vàng về quê

Dịch Covid còn mọi bề

Cách ly tự giác không hề lãng quên

Năm hết Noel gần bên

Chúc nhau vui khỏe mạnh bền thêm xinh...

 

PHƯỢNG TRẮNG

CANADA , MÙA GIÁNG SINH 2020

PhuongTrang_withmask.jpg

THƯƠNG MÙA TỰU TRƯỜNG BỊ COVID 19                                                                                                           

Năm nay lo ngày tựu trường                                                    Ngoài cặp, áo mới bình thường hàng năm                                  Còn thêm bảo vệ toàn thân                                                      Khẩu trang quan trọng trong tầm nghĩ suy                                Hè này du lịch chẳng đi                                                            Thầy Cô Trò phải tuân thì luật ban                                            Cầu mùa tựu trường bình an                                                    Mong được vào lớp trò càng học hay                                          Hè tàn, Thu đến nay mai                                                          Giọt sương như khóc thương thay cúc vàng                                Đường đến trường rộng thênh thang                                        Đường đời vui sướng, khổ nàn cho em                                      Học bình thường đã mệt Em                                                    Từ Covid đến tăng thêm khổ sầu                                              Mong năm học mới hết rầu                                                      Em khỏe, học giỏi đứng đầu mọi nơi...   

                 
Phượng Trắng Canada                                                              Viết cho mùa tựu trường 2020-2021

________________

TL_clearfaceshieldmask.jpg

Make CLEAR SHIELD MASK or EASY FACE MASK from T-SHIRT quick for Covid -19 with Thanh Quý

Thanh Quý, con trai Phượng Trắng chỉ cách làm dụng cụ che mặt trong suốt (Clear Shield Mask) rất đơn giản & dễ làm.

Xin mở link dưới đây:

 

https://youtu.be/T_nCta49K6s

OR:

How to make EASY FACE MASK from T-SHIRT with Thanh Quy: 
 

https://www.youtube.com/watch?v=996BNoRRiIE&feature=share

MỪNG SINH NHẬT 10 NĂM NGỌC TRONG TIM

PhuongTrang_10nam NTT_1.jpg
PhuongTrang_OngToan.jpg

XIN TẠ ƠN...
 

 

Xin tạ ơn CHÚA,TRỜI,PHẬT

Cho niềm tin giữa tất bật đời thường

Xin tạ ơn Ba Mẹ thương

Cho hình hài,nuôi lớn dường bao năm...

   Tạ ơn Bạn Đời âm thầm

   Lo con,chẳng ngại làm chăm mọi điều

   Tạ ơn Ông Bà kính yêu

   Tạo công phước đức,lộc nhiều vạn an...

Tạ ơn Bà Con họ hàng

Cho tình quyến thuộc,thương làng mến quê

Tạ ơn Thầy Cô yêu nghề

Cho Trò hiểu biết, say mê học hành...

   Tạ ơn nhà trồng cây xanh

   Cho thực phẩm sạch no lành bữa ăn

   Tạ ơn người chế dầu,xăng

   Cho máy chạy, hết nhọc nhằn tay chân...

____________

Tạ ơn những Bạn Học thân

Cho tình huynh muội tựa gần người thân

Tạ ơn các Bậc Tiền Nhân

Xây nền thế giới muôn phần phồn vinh...

    Tạ ơn công nghệ văn minh

    Làm cho cuộc sống tâm tình dễ hơn

    Sống được đến Mùa Tạ Ơn

    Xin Tạ Ơn hết công ơn từng người...

 

       PHƯỢNG TRẮNG

       Canada, Thanksgiving 14/10/2019

 

  VIỆT NAM ĐẸP LẮM QUA LỜI CA DAO....
 

 

Mời bạn đến thăm quê tôi

VIỆT NAM đẹp lắm nghe thôi thích rồi

Lượn dài chữ S eo ôi!

Hai đầu đồng rộng ngập bồi phù sa...

   Từ Nam,Trung,Bắc gần xa

   Nơi đâu cũng đẹp như là bức tranh

   Hoa thơm,cây trái ngọt lành

   Ẩm thực ngon tuyệt lừng danh tổ ngành...

Dừng chân ghé CHỢ BẾN THÀNH

SÀI GÒN HÒN NGỌC tặng dành BIỂN ĐÔNG

CẦN THƠ gạo trắng nước trong

Ai đi đến đó lòng không muốn về...

   Anh đi LỤC TỈNH bộn bề

   Mãi lo buôn bán quên về thăm em

   PHƯỢNG HOÀNG đậu nhánh vông nem

   Phải dè năm ngoái cưới em cho rồi...

NGÃ TƯ CHỢ GẠO nước hồi

Tui chồng mình vợ còn thôi chờ gì?

BẾN TRE gái đẹp nhu mì

Dừa sai trái ngọt,ruộng thì phì nhiêu...

   Thăm nhà CÔNG TỬ BẠC LIÊU

   Nhớ CAO VĂN LẦU soạn nhiều cải lương

   Mịt mù khói tỏa ngàn sương

   Nhịp chày YÊN BÁI,mặt gương TÂY HỒ...

Rủ nhau xem cảnh KIẾM HỒ

Xem CẦU THÊ HÚC,xem CHÙA NGỌC SƠN

ĐÀI NGHIÊNG, THÁP BÚT chưa sờn

Hỏi ai gây dựng giang sơn đẹp vầy?!!

   SÔNG HƯƠNG,NÚI NGỰ còn đây

   ĐỀN THÀNh VUA vẫn rạng đầy uy danh

   Đường vô xứ HUẾ quanh quanh

   Non xanh nước biếc như tranh họa đồ...

Muốn ăn bông súng mắm kho

Thì vô ĐỒNG ThÁP ăn cho đã nè

BIÊN HÒA bưởi chẳng đắng the

Ăn vào ngọt lịm như chè đậu xanh...

   Làng tôi có lũy tre xanh

   Có sông TÔ LỊCH lượn quanh xóm làng

   Ước gì anh lấy được nàng

   Để anh mua gạch BÁT TRÀNG về xây...

ĐỐNG ĐA ghi để lại đây

Bên kia THANH MIẾU,bên này BỘC AM

AI về thẳng tới NĂM CĂN

Ghé ăn bánh hỏi SÓC TRĂNG,BÃI XÀU...

   RẠCH MIỄU văng nối hai đầu

   BẾN TRE một nửa,nửa cầu TIỀN GIANG

   Ai về sông nước HẬU GIANG

   Ghé thăm CHỢ NỔI rao vang bán hàng...

VĨNH LONG có cặp rồng vàng

Nhất BÙI HỮU NGHĨA,nhì PHAN CÔNG THẦN

TÂY NINH danh thắng NÚI BÀ

Uy linh Trời tạc một tòa nên thơ...

   ĐÀ LẠT thành phố mộng mơ

   Có HỒ THAN THỞ sương mờ nhẹ rơi

   Trăm nghe mắt thấy bao đời

   VIỆT NAM đẹp lắm qua lời ca dao...

 

     PHƯỢNG TRẮNG

     Mùa Thu CANADA 10/2019
   

MÙA VU LAN, CON GÁI VIẾT VỀ MẸ

PhuongTrang_MA_2.jpg

THƯƠNG MÁ !

 

Thương sao lúc má về già

Người hay đau nhức thật là quá thương

Đêm dài khó ngủ là thường

Cơm canh cố nuốt mà dường chẳng trôi...

Bạc phai mái tóc đen rồi

Da nhăn thêm chấm đồi mồi, nốt son

Một đời chăm sóc chồng con

Mặc cho sức yếu, lực mòn chẳng than...

Mẹ là PHẬT tại trần gian

Con được cuộc sống ơn mang của người

Mẹ dạy ăn uống, nói cười

Đi ngay, đứng thẳng... làm người hiếu ngoan...

Tình mẹ tựa ánh hào quang

Soi con tìm thấy thiên đàng giữa khơi

Tình thương của mẹ tuyệt vời

Nâng con vững bước dù đời khó khăn...

Đời mẹ thiếu thốn, nhọc nhằn

Mong con sung sướng người hằng ước mong

Tình mẹ biển rộng mênh mông

Nguyện má thanh thản, vui trong cảnh Trời...

Phượng Trắng

Winnipeg

PhuongTrang_picAug17.JPG

MÁ TÔI LÀ VẦNG TRĂNG QUÊ

 

  Bây giờ là tháng Tư. Thường năm, nhiều nơi trên thế giới đã, đang và vừa đang bước vào mùa Xuân. Ban ngày rực rỡ với mặt trời siêng năng tỏa ánh nắng ấm nưng niu, chiều chuộng những cành hoa khoe sắc thắm và giúp người làm việc khô ráo suốt ngày. 

  Winnipeg, nơi tôi ở mùa đông dài hơn mọi thành phố khác, nên  mới tạm biệt được nàng hoa tuyết lạnh lùng tuần này. 

  Đêm nay trăng sáng thật đẹp. Nhìn qua cửa sổ, vầng trăng tròn tỏa ánh sáng hiền dịu như mơn man cành táo, ôm choàng cây Duoble Flowering Plum mà tôi gọi là hoa Đào xứ lạnh, soi sáng cho hàng thông reo vui lượn múa ở sân vườn và làm đèn Trời cho người ngủ suốt cả đêm. 

  Tất cả cảnh vật như thay màu áo đậm sắc lam chì ảm đạm bằng cánh áo nhẹ mới xuân hồng xinh tươi. Ôi! Mùa Xuân đã về và mùa Vu lan cũng sắp đến.

  Nhờ nghe lời ba má dạy phải biết vui linh động,thích nghi và bằng lòng cuộc sống thì ở đâu cũng sống được dễ dàng như quê mình. Tôi đã vui hơn với cuộc sống hiện tại và sẵn sàng hòa nhập tham gia vào các lễ hội rộn ràng thường niên như người bản xứ.

  Tuy nhiên, sống xa quê hương hơn hai mươi lăm năm. Xa quê nhớ nhà là tâm trạng chung của những người con xa xứ và tôi cũng vậy. Không biết bạn phải chọn sống xa quê với lý do gì? Tôi xa quê vì lấy chồng xa xứ mà xa tận xứ lạnh tình nồng Canada. 

  Ngoài nỗi nhớ nơi chôn nhau cắt rốn, người thân thương, thầy cô, bạn bè,...,thì tôi nhớ nhất là ba má. Công bằng mà nói tôi thương yêu kính mến ba má như nhau nhưng người làm tôi thương nhớ nhiều nhất vẫn là má vì tôi rất yêu thương má .

  Không được thăm viếng ba má thường ngày nên nỗi nhớ càng ngày sâu đậm, tôi đã xoa dịu nỗi lòng qua lời thơ. Từ lúc nhỏ, có thể do sinh ở nông thôn tôi đã yêu thích nhìn mặt trời mọc và xem mặt trăng lên và thả hồn mơ mộng rồi. Cho nên mấy ngày nay, được nhìn thấy mặt trời mọc buổi sáng hay xem ánh trăng lên ban đêm là lòng tôi bồi hồi xúc động và nhớ ba má vô cùng! 

  Tôi có số sống ít gần ba má nhất so với các anh chị em trong nhà. Do vậy tôi đã liên tưởng nối kết tình thương, tôi nghĩ ba là mặt trời và má là vầng trăng. Cho nên dù sống cách xa nửa vòng trái đất, tôi vẫn thấy ba má như luôn gần bên tỏa ánh sáng soi đường hướng dẫn từng bước tôi đi trong cuộc đời và ấm áp trái tim mình.  

  Thành quả mà tôi có ngày nay là cô giáo phụ ở trường xứ người phần lớn nhờ cách ba má nuôi, khuyên dạy và hướng dẫn anh chị em chúng tôi" con nhà tông không giống lông cũng giống cánh." Trong lòng tôi luôn ghi nhớ và biết ơn ba má suốt cuộc đời này. 

  Nhân mùa Lễ Mẹ gần kề ,tôi xin được góp thêm bài viết về má như chút hương lòng tưởng nhớ đến người mẹ hiền kính yêu đã khuất.

  Khi tôi viết những lời này thì má tôi không còn nữa. Người đã về cõi Trời Phật vào một ngày mùa hè tám Tây, tháng bảy, năm hai ngàn mười. Ở tuổi ba mươi ba, tôi mới chịu lập gia đình. Tôi đủ hiểu biết và chấp nhận việc lấy chồng xa xứ buồn như thế nào nhưng tôi chưa từnng khóc vì nhớ nhà. Từ khi má mất, tâm trạng mồ côi mẹ làm tôi khóc hoài và không cầm nước mắt khi nhắc về má:  

 "Mùa hè hoa phượng vẫn xinh

  Vầng trăng còn đứng một mình ngắm quê

  Mà mẹ đi mãi không về

  Thương ba, nhớ má não nề lòng tôi"

  Đây là lần đầu tôi kể về má, tôi đã cầu nguyện và xin người cho phép. Má tôi là một người mẹ hiền, xinh đẹp có tấm lòng nhân hậu và đức hy sinh cao cả.   

  Trước khi khoe chi tiết về má. Xin nói chút về "ba thằng Nhường" đây là cách gọi âu yếm má dành cho ba. Ba tôi năm nay chín mươi hai tuổi, khỏe mạnh, đầu óc còn minh mẫn có thể nhờ người chỉ chơi cờ tướng, không hút thuốc, uống rượu, chung thủy với vợ duy nhất và hiện là ông già độc thân vui tính số một làng Cái Cui. 

  Làng Cái Cui hay xã Đông Phú nằm cạnh dòng sông Hậu giang chở nặng phù sa cách thành phố Cần Thơ khoảng ba mươi phút đi bằng tàu hay ghe máy. Trước đây, đầu vàm có ngôi trường tiểu học ghi đầy dấu kỹ niệm tuổi thơ của năm anh chị em tôi và nhiều thế hệ học trò. Ngày nay, dọc đầu vàm được quy hoạch xây cảng lớn nhất miền Nam.

  Quê nhà đang đổi thay hình dạng từng ngày theo luật quy hoạch ruộng đất của chính phủ từ sau hòa bình. Nhưng tình yêu của má dành cho ba và các con cháu không hề thay đổi.    

  Tôi thật diễm phước khi được sinh ra trong đại gia đình có ông bà nội ,ngoại và ba má là những người nông dân trí thức tiến bộ, biết giá trị sự học hành đều là người cùng một ấp Phú Nhơn nên càng sâu đậm tình làng nghĩa xóm, đồng ý hôn nhân giới thiệu nhưng tôn trọng tự nguyện không áp đặt và đều có tình yêu chung thủy một vợ một chồng. 

  Dù sống trong thời chiến tranh nhưng ba má tôi đều được cho học hành căn bản. Ba tôi một thời là ông giáo làng trong giai đoạn kháng chiến chống Pháp. Má tôi không chỉ là một người phụ nữ xinh đẹp mà còn hiền lành, giỏi nữ công gia chánh và siêng năng lo việc đồng ruộng. Bà ngoại tôi là thợ nấu, má học tập và nấu ăn rất ngon.

  Ba má tôi đúng là một cặp" nồi nào vung nấy ". Cả hai luôn cho thấy "đồng vợ đồng chồng tát biển đông cũng cạn "

  Nhờ vốn kiến thức học được cộng thêm ruộng vườn ông bà cho và với truyền thống cần cù làm ăn. Ba má đã cho chúng tôi cuộc sống ổn định, học hành đến nơi đến chốn và học nghề nuôi sống được bản thân trước khi lập gia đình. 

  Tôi thương yêu và nhớ mãi về má không phải vì người sinh ra tôi và nuôi dạy tôi lớn khôn mà má còn là mẫu người mẹ tôi luôn ngưỡng mộ về vẻ đẹp hiền hòa, dịu dàng như chị Hằng Nga :

  "Mẹ hiền là ánh trăng quê

  Ầu ơ má hát chưa hề con quên"

  Nếu như giọng ba vang,trầm ấm vui vẻ bao nhiêu thì giọng nói má nhẹ, dịu ngọt, thân thiện, hiền hậu bấy nhiêu nên má luôn được mọi người mến thương: 

  "Chao ôi! giọng má ngọt ngào

  Như dòng sông nhỏ đậm màu phù sa

  Nuôi tươi cây lúa mượt mà

  Đẹp thơm lời mẹ dạy ta vào đời"

  Bên cạnh đó tính kiên nhẫn làm việc với sự sáng tạo tự nhiên và tình yêu thương,hy sinh cho chồng,con,cháu vô bờ bến của má đã ảnh hưởng rất nhiều đến cuộc sống,công việc và cách chăm sóc các con tôi nơi chốn tha hương này. Tôi như lúc nào cũng nghe tiếng má thông cảm không trách phiền đứa con gái này. Người luôn  chấp nhận thiệt thòi hy sinh cả khi đang bệnh :

  "Nhớ sao tiếng má nhẹ lời:

   An tâm má khỏe, thảnh thơi hãy về 

   Thương con lấy chồng xa quê

   Mẹ luôn chờ đợi chưa hề trách than"

  Trong nỗi thương nhớ về má đang dâng trào, tôi không biết nói gì hơn là nguyện cầu :  

  "Từ khi má rời trần gian

   Con thường chỉ biết nguyện van với Trời

   Mong sau hậu kiếp vạn đời

   Được làm con má tuyệt vời ước mơ"

   Thật đúng vậy ,trong lòng tôi má là vầng trăng quê hương đẹp nhất trên thế gian. Vì suốt cuộc đời má đã sống thật đẹp ,thật vui hạnh phúc trọn tình yêu với quê hương, với chồng con cháu đến giây phút cuối của cuộc đời mà không bút mực nào diễn tả hết được. Và xin kết thúc bài viết này với một trong các bài thơ được phổ nhạc của tôi đã viết ca ngợi Mẹ Việt Nam nói chung và má tôi nói riêng : 

 

  MẸ LÀ VẦNG TRĂNG QUÊ HƯƠNG

 

 Kính tặng MẸ của chúng ta

 với tất cả tình yêu thương ...

 

 

 Mẹ hiền là ánh trăng quê

Ầu ơ... má hát chưa hề con quên

 Ngây ngô có má kề bên

 Tập từng bước đứng đi trên đường dài

 

 Bơi lội, chèo chống mạnh tay

 Nhẹ nhàng chải tóc, khoan thai dáng ngồi

Ăn mặc sạch không lôi thôi

 Thêu may ,nấu nướng kèm tôi mỗi ngày

 

 Học hành bền chí hăng say

 Lời hay, ý tốt, thẳng ngay tánh tình

 Công dung ngôn hạnh trung trinh

 Làm thân con gái giữ mình trắng trong

 

 Lời mẹ dạy vẫn thuộc lòng

 Con truyền lại cháu ngoại mong ước chờ

Vầng trăng vẫn sáng mộng mơ

Mà người má ở Cần thơ xa rời ...

 

 Làm sao kể hết mẹ ơi!

Ơn sinh dưỡng dục mẹ thời cho con

 Tình mạ cao cả hơn non

 Dịu dàng soi hướng đàn con trưởng thành

 

Đêm nay bên trời xứ lạnh

 Nhìn về Việt Nam nhớ ánh trăng xưa

 Nguyện cầu Trời Phật và Chúa

 "Mẹ hiền luôn sống đẹp tựa Hằng Nga"

 

 Dương Thị Tuyết Phượng

  Phượng Trắng


 Canada, Mùa Vu Lan 2019

ĐÊM TRĂNG NHỚ MẸ

 

Đêm nay trăng sáng rạng ngời 

Bồi hồi nhớ má và thời tuổi thơ

Vầng trăng thay ngọn đèn mờ

Mẹ ngồi giặt áo..hàng giờ bên sông

 

Ban ngày lo vườn, ruộng đồng

Theo trăng soi bước làm xong việc nhà

Thương chồng con ở chợ xa

Thường đem gạo, củi, tiền, quà suốt năm...

 

 Thời cuộc thay đổi thăng trầm

 Trưa, chiều, sáng, tối âm thầm má tôi

 Đời người đẹp tựa trăng thôi

 Trăng tròn, lại khuyết, lặn rồi còn đâu...

 

Từ tóc xanh đến bạc màu

Mẹ là gương mẫu hàng đầu của con

Hiền, hiếu thảo,nấu ăn ngon

Công, dung, ngôn, hạnh, thương con yêu chồng...

 

Đêm xuân nhìn ánh trăng hồng

Người con xa xứ chạnh lòng nhớ quê

Má ơi!con sẽ quay về

Vui trong kỷ niệm hẹn thề ngày xưa...

 

Phượng Trắng 

GBHS Canada, mùa lễ Mẹ 5/2019

VCB_Thay co LKHĐ.jpg

 

THẦY TÔI: GS LƯU KHÔN

CHS Vương Cao Biền

(Vừa được tin thầy Lưu Khôn mất, xin đăng lại bài viết mấy năm trước về thầy như một lời tưởng niệm và tri ân một Đại Lão sư phụ của trường Phan Thanh Giản và Đại Học Văn Khoa Cần Thơ)

Năm 1960 khi tôi vào học lớp đệ thất (L. 6) trường trung học Phan Thanh Giản, thầy Lưu Khôn là giám học của trường. Rồi hai năm tiếp theo, mỗi năm ít nhất hai lần, chúng tôi đều gặp thầy khi thầy tới từng lớp phát thưởng trạng (một cách gọi giấy khen thời đó) cho các học sinh có điểm cao từng môn sau mỗi kỳ thi đệ nhất, đệ nhị lục cá nguyệt (thi học kỳ I, II bây giờ). Thầy đi rất nhanh mà nói cũng nhanh nhưng vẫn dễ nghe (có lẽ vì thầy phải đi qua tất cả các lớp), thầy thường đi giày sandals, tác phong giản dị, đúng mực. Lúc có lễ lộc lớn, học sinh toàn trường tập trung, nhất là lúc khai giảng năm học, thầy Hiệu trưởng Nguyễn văn Kính thường giới thiệu các thành viên quan trọng trong ban giám đốc (Ban Giám Hiệu) nhà trường, và khi tới thầy giám học Lưu Khôn, thầy Kính thường nhấn mạnh “GS Lưu Khôn đã đậu Cử nhân và hiện nay ông sắp xong cao học, rồi sẽ học lên tiến sĩ ”. Thời đó, thầy nào có bằng cử nhân, là được coi như “siêu trí thức”, đằng này thầy Lưu Khôn đang học trên cả cử nhân , chúng tôi ngưỡng mộ vô cùng.
 

Rồi năm 1962 tôi chuyển vể trường Nguyễn Đình Chiểu Mỹ Tho học suốt bốn năm, đến năm 1966 trở lại trường Phan học Đệ Nhứt (L. 12) thì được bạn bè cho biết thầy Lưu Khôn đã từng làm Hiệu Trưởng một thời gian (thay thầy Kính về hưu). Khi cuộc lật đổ Tổng Thống Ngô Đình Diệm xảy ra vào tháng 11/1963 thành công, thì khắp nước, SVHS sau khi tham gia biểu tình chống độc tài nhà Ngô, trở thành kiêu binh, hoan hô đả đảo loạn xà bần, không suy xét đúng sai, cứ lãnh đạo dưới trào cũ là bài xích, nói xấu, đòi hạ bệ. Thầy Lưu Khôn buồn bực xin từ chức, qua dạy đại học Sài Gòn. Thầy Phạm Văn Đàm thế thầy Khôn làm Hiệu Trưởng, lúc tôi trở lại học PTG năm 1966 thì Hiệu Trưởng là Thầy Đàm, sang năm 1967 thầy Đàm đổi về SG, bàn giao nhiệm vụ HT lại choThầy Nguyễn Trung Quân. Và cơ duyên tôi được học với thầy Lưu Khôn là lúc tôi vào Đại Học Văn Khoa Cần Thơ.


Ở Trung học tôi học ban B (Toán-Lý Hóa), nhưng bản thân tôi rất thích văn chương và ham đọc sách từ nhỏ. Vào Đại Học, vì nhà nghèo, em đông, tôi không thể mơ thành Luật sư, Bác Sĩ. Thôi thì:” Dưa leo chấm với cá kèo/ Cha mẹ anh nghèo mới học normale”.(normale là nói tắt của école normale tiếng Pháp nghĩa là trường Sư Phạm). Ở ĐH Cần Thơ lúc tôi học, ĐH SP chỉ có SP hai năm, đào tạo giáo sư Trung Học đệ nhất cấp( cấp 2), nếu muốn dạy Trung Học Đệ Nhị Cấp (cấp 3), phải học thêm khoảng hai năm và lấy được bằng Cử Nhân. Tôi đang phân vân không biết vào SP ngành nào: Toán, Việt Hán, Lý Hóa… thì một anh bạn cùng lớp rủ tôi thi vào SP ngành Anh Văn, thấy AV của mình cũng không tệ, tôi đồng ý. Cái nghề English Teacher của tôi khởi đi từ đó.


Năm thứ nhất ngoài những giờ học chuyên Anh Văn, chúng tôi phải học thêm một số môn như Văn, Sử, Địa. Các giờ học nầy rất vui vì lớp hơn trăm SV gồm các ban Anh Văn, Pháp Văn, Sử Địa, Viêt Hán học chung trên Đại Giảng Đường. Người thầy tôi nhớ mãi là Thầy Lưu Khôn, GS thỉnh giảng từ ĐH Văn Khoa Sài Gòn. Thầy hay gọi SV là “các bạn”, cũng có khi gọi là “anh ,chị”, thầy luôn mang kính vì mắt yếu, khi lên giảng đường nói thao thao bất tuyệt mà không cần nhìn bài soạn, vẫn nói nhanh nhưng dễ nghe như ngày xưa. Môn học thầy dạy tôi nhớ mang máng hình như là “Đọc và phân tích tác phẩm văn học “. Thầy dạy chúng tôi phân tích từng truyện trong tác phẩm Vang Bóng Một Thời của Nguyễn Tuân (Miền Nam không cấm đọc tác phâm nầy dù lúc đó NT là một nhà văn có vai vế ở Miền Bắc). Thầy yêu cầu mỗi nhóm SV phải thuyết trình một truyện trong VBMT. Nhóm AV chúng tôi được thầy chỉ định truyện Chữ Người Tử Tù. Tôi được các bạn cùng lớp đề cử thay mặt nhóm đứng ra thuyết trình. Sau thuyết trình sẽ có phần tranh luận với toàn thể SV các ban khác. Chúng tôi lập ra một ban thuyết trình của nhóm AV gồm bốn người: Tôi-Thuyết trình viên, Chủ Tọa là anh Võ Văn Sáu , Trương Thúy Lộc (hát hay như ca sĩ) làm xướng ngôn viên đọc minh họa các đoạn văn trích dẫn, Lưu Túy Nga (chữ đẹp) trình bày các sơ đồ lên bảng . Sau phần thuyết trình và tranh luận, chúng tôi chăm chú lắng nghe nhận xét của Thầy.


Thầy khen ngợi nhóm chúng tôi, khen ngợi sự phân tích sâu sắc tình bạn của viên quan coi ngục và Huấn Cao, khen ngợi sự nhanh trí và phối hợp nhịp nhàng của các thành viên ban thuyết trình trong phần tranh luận. Giữa lúc tôi đang đắc chí bay bổng với các góp ý của Thầy, thấy mình sao quá giỏi, thì Thầy phán một câu làm tôi trở về với mặt đất: Tôi có một điều muốn nhắc nhở các anh chị, nhất là TTV, đừng suy diễn quá xa. Anh quả quyết Huấn Cao là Cao Bá Quát, điều nầy không có gì chắc chắn cả. Có thể Nguyễn Tuân lấy hứng thú từ cuộc đời của CBQ để xây dựng nên hình tượng Huấn Cao, nhưng chúng ta chỉ cảm thấy như vậy chứ không hề có một chứng cứ cụ thể nào, trong phân tích và phê bình văn học không được suy diễn quá xa như vậy. Về nhà, đọc đi đọc lại CNTT tôi thấy lời thầy thật là chí lí. Tôi nghĩ Huấn Cao là Cao Bá Quát vì tôi quá ái mộ CBQ từ hồi học trung học. Cao Chu Thần với tài văn chương tuyệt thế được xưng tụng là “Thánh Quát”, với khí phách ngang tàng trong Tài Tử Đa Cùng Phú, với bi kịch cuộc đời ông, bị tru di tam tộc đã là một kẻ sĩ thần tượng của tôi từ lâu. Một ấn tượng, một thành kiến có sẳn trong đầu dễ làm lệch hướng nhận định chúng ta trong việc phê phán người khác. Bài học từ câu nói của Thầy Lưu Khôn theo tôi mãi tới ngày nay.


Gần sáu mươi năm nay, tôi không được gặp lại thầy, chỉ biết sau 30/4/1975 thầy vẫn tiếp tục dạy ĐHVK Sài gòn một thời gian, sau đó cả gia đình sang Mỹ sinh sống. Hiện nay thầy vẫn còn khỏe mạnh dầu đã hơn 90 tuổi . Lâu lâu thấy hình thầy qua internet trong các cuộc họp mặt cựu HS và GS Phan Thanh Giản – Đoàn Thị Điểm hải ngoại, điều vui mừng là thầy vẫn viết bài đều đặn về trường cũ cho các đặc san ĐTĐ-PTG. Rất mong Thầy và các thầy cô năm xưa khỏe mạnh mãi, như đại thụ tỏa bóng mát tinh thần cho các thế hệ đàn em nương tựa và noi theo.

 

Vương Cao Biền

Cần Thơ

P/S: Ngày 22/11/2025 tôi vừa được tin nhắn của anh Trần Bang Thạch báo tin thầy Lưu Khôn vừa mất tại San Jose CA , Nov 21 2025, thọ 95 tuổi.

Hình thầy Lưu Khôn (lúc 92 tuổi), hình sau là thầy và cô lúc cô còn sinh thời. (ảnh từ trang ptgdtd usa) 

bottom of page