
Cần xem tiết mục nào xin click vào Trang bài / webpage trong MENU dưới đây:
TRANG CHÍNH / HOME . BÀI MỚI ĐĂNG . SINH HOẠT HOUSTON, TX . ĐH XXIII-MARYLAND 2019 . ĐH XXII-SAN JOSE 2018 . ĐH XXI-HOUSTON 2017 . SINH HOẠT CANADA . SINH HOẠT ÚC CHÂU . CÁC ĐẶC SAN ĐH . SINH HOẠT BẮC - NAM CALI . SINH HOẠT vùng NEW ENGLAND . TIN SINH HOẠT CÁC NƠI . GÓC SÂN TRƯỜNG NHÀ . VĂN HỌC - NGHỆ THUẬT . VÒNG TAY NGHĨA TÌNH . CHIA BUỒN - CHUNG VUI . TÌM NGƯỜI - NHẮN TIN
.jpg)

MÂY TẦN PHẠM KHẮC TRÍ
A Good Morning From Plano, Texas - PKT - 12/11/2020
Given current events, here is something for accepting life with a smile. Have A Nice Day! PKT 12/11/2020
LỐI CŨ ĐƯỜNG XƯA
PKT 12/11/2020
Lối cũ nhìn lạ lẫm
Người về lạc bước vỉa hè quen
Tiếng ve kêu râm ran
*
Khung trời xanh tuổi dại
Đường xưa em nón nghiêng tóc thả
Hoa năng động xôn xao
*
Quả bàng rơi động khẽ
Nồi kê ai bếp còn đỏ lửa
Ngơ ngác trước nổi chìm
*
Sóng êm sau lũ dữ
Phận bèo trôi giạt lạc bờ xa
Ta mất nhau rồi sao?
Đính Kèm : Đường Xưa

Sinh Hoạt Nam, Bắc Cali
Sinh Hoạt New England
Góc sân Trường Nhà - Sinh hoạt
TÁC GIẢ:
Hồ Trung Thành
Lê Trúc Khanh
Nguyễn Trung Nam


CHÚC NHAU MỘT NGÀY VUI
Đêm qua thao thức lang thang vào Net. Sáng ngủ dậy ghi lại những gì còn nhớ được gửi thân quen. Life has expiration date. PKT 12/02/2020 ̣
HAVE A NICE DAY!
Source: Internet
Life is too short to wake up with regrets
Love the people who treat you right
Respect the people who don't like you
Believe everything happens for a reason
If you get a chance, take it
If it changes your life, let it
Nobody said life would be easy
Accept it with a smile
We all have been gifted
To hear, to see, to speak, to laugh
For a better world to live
Life has an expiration date, have a nice day!
CHÚC NHAU MỘT NGÀY VUI
PKT 12/02/2020
Cuộc sống quá ngắn để mỗi sáng thức dậy với những hối tiếc
Hãy yêu quý những người đối xử tốt với bạn
Hãy tôn trọng những người không cùng hội cùng thuyền
Hãy tin mọi chuyện xẩy ra đều có lý do
Nếu bạn có cơ hội, hãy nắm bắt lấy nó
Nếu nó thay đổi cuộc sống của bạn, hãy để cho nó tự nhiên
Không ai biết trước được tốt xấu sẽ ra sao
Định mệnh đã an bài, hãy mỉm cười đón nhận
Trời cho chúng ta đều có năng khiếu bẩm sinh
Biết nghe, biết nhìn, biết cười, biết nói
Hãy tận dụng các năng khiếu trời cho này
Để cuộc đời này mỗi ngày qua là một ngày vui
Tri Khac Pham
Phamid1934@gmail.com
PHƯƠNG HÀ phỏng dịch:
Đời Với Từng Ngày Vui
Đời quá ngắn để mà than với tiếc
Hãy yêu thương bạn hữu tốt cùng ta
Tôn trọng người tư tưởng chẳng dung hòa
Và tìm hiểu nguyên do từng sự việc
Nắm bắt ngay thời cơ vừa chợt đến
Chẳng ngại ngần khi thực hiện đổi thay
Vì biết sao tốt xấu ở ngày mai
Với định mệnh an bài, cười, chấp nhận
Mỗi cá nhân, một khả năng thiên bẩm
Kẻ mặt này, người mặt khác trội hơn
Tận dụng đi từng ưu điểm trời ban
Để cuộc sống mỗi ngày vui tiếp diễn.
Phương Hà phỏng dịch
( 03/12/2020 )
______________________
Về Bài Thơ Độc Tọa Kính Đình Sơn - Lý Bạch
Độc Tọa Kính Đình Sơn
Lý Bạch (701 -762)
Chúng điểu cao phi tận
Cô vân độc khứ nhàn
Tương khan lưỡng bất yểm
Chỉ hữu Kính Đình san
Ngồi Trâm Ngâm Một Mình Ở Núi Kính Đình
PKT 11/02/2020
Lũ chim đã cao bay xa khuât
Một giải mây cô đơn trôi lững lờ lưng trời
Nhìn nhau mãi mà không thấy chán
Trần ai tri kỷ núi và ta
Chim lũ bay đi mất
Mây côi lạc giữa trời
Chỉ còn ta với núi
Giữa đất trời chơi vơi
Sitting Alone On Chingling Mountain
Red Pine - Poems Of The Masters
Flocks of birds disappear
Lone clouds wander away
Who never tires of my company
Only Chingling mountain
Đôi Lời Thêm: Hôm thứ bảy vừa qua 10/31/2020, nhận được email từ Paris gửi qua hỏi thăm về chuyện bầu cử ngày 11/03/2020 ở Hoa Kỳ và hỏi tôi đã định bầu cho ai chưa, Dân Chủ hay Cộng Hoà? Nỗi mình nỗi người, thật tình đang cơn bối rối không biết phải trả lời sao thì lại nhớ đến bài Độc Tọa Kính Đình Sơn của Lý Bạch, tôi có duyên may được đọc các đây hơn 10 năm về trước, một bài ngũ ngôn tứ tuyệt của Thi Tiên, ý tứ thâm trầm, không hiểu được hết , chỉ cảm nhận được phần nào thôi. Mong được thân quen thông cảm. Trân trọng, PKT 11/02/2020
Tri Khac Pham
Phamid1934@gmail.com
Xin góp bài thơ dịch:
Lũ chim bay khuất trời xa
Mây cô đơn bóng chiều tà lặng thinh
Mình ta với núi say tình
Cõi trần tri kỷ nép mình núi cao
TRẦM VÂN
__________________________

THÀNH KÍNH
CHÚC MỪNG THƯỢNG THỌ
THẦY PHẠM KHẮC TRÍ
HẠNH PHÚC - AN KHANG - TRƯỜNG THỌ

Gửi "luyến thương" đôi lời vụng dại thực lòng. Đính kèm tấm ảnh vợ chồng chúng tôi được con cháu dẫn đi chơi ở Colorado Spring vừa qua. Cầu chúc an lành.
PKT 10/13/2020
Tâm Tình Sinh Nhật 87
PKT 10/10/2020
Đất khách bao năm trải gió sương
Tha hương vất vưởng những tang thương
Lâu ngày mất gốc quên ngưồn cội
Lú lẫn quê người là cố hương
*
Đen trắng đổi thay thật khó lường
Thị phi lẫn lộn chốn vô thường
Tám bảy tuổi đời quay ngó lại
Mừng còn giữ được chút thiên lương
*
Theo dòng sinh hóa mà vui sống
Trọn nghĩa trọn tình với luyến thương
Văng vẳng à ơi từ đất mẹ
Kiếp tằm đến thác vẫn tơ vương
Tri Khac Pham
Phamid1934@gmail.com
Thầy Tôi
(Xin phép Thầy cho em kính họa cho vui thầy nhé) :
Thầy tôi từng trải gió dầm sương
Đất khách mỏi mòn nghĩ lại thương
Thui thủi văn chương bầu với bạn
Một mình trằn trọc nhớ quê hương.
Nhìn đời lật lọng thật khôn lường
Đổi trắng thay đen chuyện lạ thường
Bát thập thất niên nay ngoảnh lại
Thầy tôi luôn vững dạ kiên lương.
Thế sự bỏ ngoài tai để sống
Trọn tình tấm cám với người thương
Đêm đêm tưởng nhớ về quê mẹ
Lòng mãi ưu sầu dạ vấn vương…
Dương hồng Thủy
14/10/2020
MaiLoc góp vần cùng “Tâm Tình Sinh Nhật 87 “:
Mừng Sinh Nhật Thầy Phạm Khắc Trí
Mái đầu tuyết trắng nhuộm phong sương
Bỏ nước hai lần ngập luyến thương
Quê Bắc-Tình Nam vời vợi nhớ
Ngậm ngùi thân phận kẻ tha phương
Việc đời đen trắng mãi khôn lường
Vận nước lòng quê xót lạ thường
Lặng lẽ tháng năm đà Tám Bảy
Tâm ngời trí sáng giữ thiên lương.
Bên nhau tay nắm trọn con đường
Tình nghĩa bạn đời mãi vấn vương
Bên cháu bên con lòng hiếu đạo
Mừng người vui sống giữa tình thương!
MaiLoc
10-14-2020
Tám bảy mùa xuân chúc mừng anh
Nụ cười thắp sáng nến long lanh
Mười ba xuân nữa còn chờ đợi
Ngát tiếng thơ bay, ngát nghĩa tình
Trầm Vân
__________________
Lúc Về Già & Tuổi Tám Bảy Tự Trào
PKT 09/14/2020
Lúc Về Già
Nguyễn Công Trứ (1778-1858)
Kẻ ghét song còn có kẻ ưa
Nghĩ đâu mà lựa được cho vừa
Khó giàu đã định thời không oán
Khôn dại đành hay há dám từ
Bể học dò nguồn cho chúng trẻ
Ngày nhàn vui chuyện với người xưa
Lâng lâng rũ sạch niềm nhân ngã
Gẫm thú phồn hoa đáng thế chưa
Tuổi 87 Tự Trào
PKT - Mây Tần
Tám bảy tuổi già thật khó ưa,
Hơi đâu để nói mấy cho vừa.
Học hành lỡ dở sao chưa ngán,
Số kiếp lang bang chẳng chịu từ.
Vẫn nhớ đầu đời nơi tỉnh nhỏ,
Mà thương lớp trẻ chốn trường xưa.
Còn ham tiếng gọi thầy ơi lắm,
Tóc bạc hết rồi đã thấy chưa.
Lời Thêm: Ở tuổi 87 biết là không tránh khỏi già lão suy nhược, lú lẫn, lẩm cẩm, ý nghĩ tiêu cực, chán nản, đã có đôi lúc muốn bỏ cuộc chơi, nên tôi thường tìm đọc các lời khuyên con cháu của Tiền Nhân qua các sách xưa. Tôi đã tìm thấy được ý nghĩa lạc quan tích cực (positive thinking) trong bài Lời Về Già của Cụ Nguyễn Công Trứ. Tuổi 87 Tự Trào, chỉ là một bài họa vận, với ý lời vụng dại nhưng vẫn mong được hiểu là đã được viết ra từ ở một tấm lòng chân thật và đã như một cây gậy chống tiếp sức với đôi chân giúp tôi tiếp tục đi trọn con đường Thương Khó mà Định Mệnh đã an bài trong Thương Yêu của con cháu trong nhà, các em học trò cũ, và bạn bè xa gần. Thế thôi. Trân trọng,
PKT 09/14/2020
Tri Khac Pham
Phamid1934@gmail.com
__________________________________
Xuân Giang Hoa Nguyệt Dạ
Sáng 08/12/1954 từ Hà Nội vào Sài Gòn. Đã 66 năm qua. Tôi ngồi chuyển dịch lại một bài thơ xưa gửi Thương Yêu. Như một lời tạ lỗi. Trân trọng,
PKT 08/12/2020
Xuân Giang Hoa Nguyệt Dạ
Trương Nhược Hư (-711-)
Xuân giang triều thuỷ liên hải bình
Hải thượng minh nguyệt cộng triều sinh
Diễm diễm tùy ba thiên vạn lý
Hà xứ xuân giang vô nguyệt minh
Giang lưu uyển chuyển nhiễu phương điện
Nguyệt chiếu hoa lâm giai như tiển
Không lý lưu sương bất giác phi
Đinh thượng bạch sa khan bất kiến
Giang thiên nhất sắc vô tiêm trần
Hạo hạo không trung cô nguyệt luân
Giang bạn hà nhân sơ kiến nguyệt
Giang nguyệt hà niên sơ chiếu nhân
Nhân sinh đại đại vô cùng dĩ
Giang nguyệt niên niên vọng tương tự
Bất tri giang nguyệt đãi hà nhân
Đản kiến trường giang tống lưu thuỷ
Bạch vân nhất phiến khứ du du
Thanh phong phố thượng bất thăng sầu
Thuỳ gia kim dạ thiên chu tử
Hà xứ tương tư minh nguyệt lâu
Khả liên lâu thượng nguyệt bồi hồi
Ưng chiếu ly nhân trang kính đài
Ngọc hộ liêm trung quyển bất khứ
Đảo y châm thượng phất hoàn lai
Thử thời tương vọng bất tương văn,
Nguyện trục nguyệt hoa lưu chiếu quân
Hồng nhạn trường phi quang bất độ
Ngư long tiềm dược thuỷ thành văn
Tạc dạ nhàn đàm mộng lạc hoa
Khả liên xuân bán bất hoàn gia
Giang thuỷ lưu xuân khứ dục tận
Giang đàm lạc nguyệt phục tây tà
Tà nguyệt trầm trầm tàng hải vụ
Kiệt Thạch Tiêu Tương vô hạn lộ
Bất tri thừa nguyệt kỷ nhân quy
Lạc nguyệt dao tình mãn giang thụ
Đêm Hoa Trăng Trên Sông Xuân
PKT - Mây Tần
Mặt nước sông xuân ngang mặt biển
Trăng lên vào lúc thủy triều dâng
Tràn lan cùng khắp đầy trăng sáng
Lớp lớp sóng xuân nổi mấy tầng
Dòng nước lượn quanh vùng thảo dã
Thảm hoa trăng giãi tuyết ngàn pha
Sương trời bất động lung linh ngọc
Cát trắng nhạt nhòa bờ bãi xa
Trời nước tinh khôi không mảy bụi
Trăng cao vời vợi sáng trong ngần
Ai người trên bến thấy trăng trước
Vầng nguyệt năm nao chiếu xuống trần
Nhân sinh lớp lớp vô cùng tận
Trăng nước đời đời vẫn thế thôi
Không biết trăng lên người ngóng đợi
Sông dài trăng sáng một dòng xuôi
Mây bạc ngang trời trôi lãng đãng
Phong xanh bến đỗ rũ u sầu
Đêm nay ai đó trong thuyền nhỏ
Biết gửi về đâu nỗi nhớ nhau
Vằng vặc trăng thanh trên gác vắng
Đài gương ngỡ tưởng bóng người về
Cuốn rèm trăng vẫn đầy lầu ngọc
Chầy giặt đập hoài trăng chẳng đi
Cùng một vầng trăng sao cách ngăn
Ước như bóng nguyệt ở bên chàng
Cánh hồng không thể chở trăng được
Rồng nước quẫy quanh sóng gợn lan
Đêm qua nằm mộng thấy hoa rụng
Đã nửa tuổi xuân người chửa về
Sông nước xuân thì trôi sắp hết
Thương ai đầm quạnh bóng trăng thề
Mảnh trăng dần khuất trong sương biển
Sông núi cách ngăn trăng xẻ hai
Ngóng đợi người đi quay trở lại
Rừng cây gió lộng dọc sông dài
Tri Khac Pham
Phamid1934@gmail.com
Ba Điều Muốn Nói
Chân thành chia sẻ ba điều muốn nói từ Luận Ngữ, một cuốn sách chép lại lời Khổng Tử và các môn đệ, hơn 2000 năm về trước bên Trung Hoa. Đọc với nhau cho lòng được nhẹ thôi, lúc này.
PKT 08/05/2020
(1) Há Ta Lại Không
Tử viết:
Học nhi thời tập chi bất diệc duyệt hồ
Hữu bằng tự viễn phương lai bất diệc lạc hồ
Nhân bất tri nhi bất uấn bất diệc quân tử hồ
Lời Khổng Tử:
Điều hay học được áp dụng vào đời có kết quả tốt, há ta lại không vui sao?
Có bạn phương xa cùng một chí hướng đến thăm, há ta lại không mừng sao?
Bằng như không được biết đến để chia sẻ mà lòng vẫn không than oán, há ta lại không còn là quân tử biết tôn trọng mình và tôn trọng người sao?
(2) Mỗi Ngày Ba Điều Tự Xét
Tăng Tử viết:
Ngô nhật tam tỉnh ngô thân:
Vị nhân mưu nhi bất trung hồ
Dữ bằng hữu giao nhi bất tín hồ
Truyền nhi bất tập hồ
(Luận Ngữ)
Lời Tăng Tử (học trò Khổng Tử):
Mỗi ngày ba điều tự xét:
Vì người ta đã tận sức chưa?
Với bạn ta đã hết lòng chưa?
Cho đời, theo lời thầy truyền dậy, ta đã làm được gì có ích lợi chưa?
(2) Ba Điều Mong Ước
Tử Viết:
Lão giả an chi
Bằng hữu tín chi
Thiếu giả hoài chi
(Luận Ngữ)
Lời Khổng Tử:
Tuổi già ngày tháng an lành,
Bạn bè qúy mến tin cậy,
Con cháu kính trọng thương yêu.
Tri Khac Pham
Phamid1934@gmail.com
_______________________________
Kỷ Độ Tịch Dương Hồng
Các bạn một thời lần lượt còn lại mấy người. Xin được gửi đến một bài thơ cũ để đọc với nhau cho vui thôi. Trân trọng. PKT 07/26/2020
Lâm Giang Tiên
Dương Thận (1488-1559)
Cổn cổn Trường Giang đông thệ thủy
Lãng hoa đào tận anh hùng
Thị phi thành bại chuyển đầu không
Thanh sơn y cựu tại
Kỷ độ tịch dương hồng
Bạch phát ngư tiều giang chử thượng
Quán khan thu nguyệt xuân phong
Nhất hồ trọc tửu hỷ tương phùng
Cổ kim đa thiểu sự
Ðô phó tiếu đàm trung
Lâm Giang Tiên - Ca Từ Dẫn Nhập Bộ Tam Quốc Chí
PKT - Mây Tần
Cuồn cuộn Trường giang về biển cả
Sóng hoa dìm hết anh hùng
Chính, tà, thành, bại thoắt như không
Non xanh xưa vẫn đó
Mấy độ nắng chiều hồng
Ðôi bạn ngư tiều đầu bến nước
Trăng thanh gió mát rong chơi
Tương phùng hồ rượu nhạt đầy vơi
Cổ kim thiên hạ sự
Khề khà chuyện vui thôi
Nhân Gian Như Mộng
PKT - Mây Tần
Cuồn cuộn sông dài về biển cả
Sóng hoa vùi cuốn hết anh hùng
Thị phi thành bại trôi theo nước
Núi cũ bao chiều bóng tịch dương
Ðôi bạn ngư tiều đầu đã bạc
Gió trăng sông nước thả mây trôi
Gặp nhau tôi bác một hồ rượu
Phó mặc chê khen những chuyện đời
Tri Khac Pham
Phamid1934@gmail.com
CƯ TRẦN LẠC ĐẠO - Trần Nhân Tông
Giữa nạn dịch Corona Virus hoành hành không biết lúc nào mới dứt, chân thành chia sẻ với mọi người mấy câu kệ trong bài Cư Trần Lạc Đạo Phú của vua Trần Nhân Tông, vị sư tổ sáng lập dòng thiền Trúc Lâm Yên Tử, trong hy vọng may chăng sẽ ổn định được phần nào tâm trạng dao động nếu có của chúng ta trong lúc này. PKT 07/25/2020
Cư Trần Lạc Đạo
Trần Nhân Tông (1258-1308)
Cư trần lạc đạo thả tùy duyên
Cơ tắc xan hề khốn tắc miên
Gia trung hữu bảo hưu tầm mịch
Đối cảnh vô tâm mạc vấn thiền
Sống Đời Vui Đạo
PKT – Mây Tần
Sống trong cõi trần này, hãy tùy duyên mà vui với đạo
Tuân theo khuôn phép ăn lúc đói, ngủ lúc mệt
Báu vật có sẵn trong nhà rồi không cần phải đi tìm ở đâu nữa
Trước nghịch cảnh mà vẫn giữ được cái tâm lành không đổi thì đâu cần phải hỏi chi đến Thiền
Cư Trần Lạc Đạo
PKT - Mây Tần
Sống đời vui đạo hãy tùy duyên
Ăn ngủ thuận theo lẽ tự nhiên
Gắng giữ tâm lành trước nghịch cảnh
An nhiên lòng nhẹ hỏi chi Thiền
Tri Khac Pham
Phamid1934@gmail.com
GỬI BẠN
Mấy ngày này, không được đi lại, phải ngồi trong nhà, diện bích nhìn lại mình, tránh nạn dịch Corona Virus, nhận được nhiều thư thăm hỏi từ các thân tình, trong lòng tôi cảm động lắm, nhưng đầu óc đã bắt đầu suy nhược tuổi già nên còn lúng túng chưa biết trả lời ra sao. Hôm nay, may lại chợt nhớ mấy câu thơ xưa của Giả Đảo (779-843): "Nhàn cư thiểu lân tịnh / Thảo kính nhập hoang viên / Điểu túc trì biên thụ / Tăng xao nguyệt hạ môn " nên mới có gợi ý khởi đầu, viết được mấy vần thơ hồi đáp Gửi Bạn này, tuy vụng nhưng chân tình, để thay lời cảm tạ. Mong được thông cảm. Cầu chúc an lành cho tất cả mọi người. PKT 06/25/2020
Gửi Bạn
PKT - Mây Tần
Chốn nhàn nơi xóm vắng
Lối cỏ lạc vườn hoang
Chim ngủ bờ ao tối
Ngẩn ngơ ánh nguyệt vàng
*
Vướng chi chuyện thế sự
Đã một đời tha hương
Đành lẽ Trời luân chuyển
Cùng Thông trong cõi Thường
*
Ngày lại ngày an phận
Quẩn quanh bốn bức tường
Buồn vui chỉ biết vậy
Cho trọn kiếp phong sương?
Tri Khac Pham
Phamid1934@gmail.com
_________________________
BẠC MỘ - ĐỖ PHỦ
Những ngày ngồi diện bích này, nhìn lại mình, cố gắng dọn lòng để được phần nào cho thanh thản ở những ngày tháng cuối đời còn lại, nhưng sao tôi vẫn không thể quên, vẫn còn ít nhiều vưong vấn. "Tấc lòng cố quốc tha hương / Đường kia nỗi nọ ngổn ngang bời bời "(Truyện Kiều - Nguyễn Du). Mong được thân quen chia sẻ và cảm thông. Trân trọng, PKT 06/09/2020
Bạc Mộ
Đỗ Phủ (712 - 770)
Giang thủy trường lưu địa
Sơn vân bạc mộ thì
Hàn hoa ẩn loạn thảo
Túc điểu trạch lâm chi
Cựu quốc kiến hà nhật
Cao thu tâm khổ bi
Nhân sinh bất tái hảo
Mấn phát tự thành ti
Lúc Trời Sập Tối: Nơi đây sông nước vẫn xuôi chảy / Vào lúc sập tối mây núi đổi màu / Hoa lạnh (hoa mùa đông nở sớm) dấu mình trong đám cỏ rối / Chim chóc đã chọn cành rậm để ngủ qua đêm / Nước cũ ngày nào thấy / Trời thu gió lộng lòng buồn / Ngày vui xưa đâu còn trở lại nữa / Râu tóc nay đã bạc trắng hết rồi.
Chốn Cũ
PKT - Mây Tần
Sông nước xuôi dòng chảy,
Vào chiều núi ngập mây.
Hoa nằm trong cỏ rối,
Chim ngủ yên trên cây.
*
Chốn cũ ngày nào thấy,
Trời thu gió lộng buồn.
Tuổi xanh đâu trở lại,
Tóc trắng nỗi tha hương.
Tri Khac Pham
Phamid1934@gmail.com
Đính Kèm: Chốn Cũ (Nguồn Internet, do một người bạn qúy gửi cho)
Trăng Sáng Lạc Nhà Ai
Một ngày diện bích, nhìn lại mình, tuy đầu óc già nua tôi đã bắt đầu suy nhược không thấy được gì hay nhưng mừng là vẫn còn nhớ được một vài câu thơ cổ. "Cử đầu vọng minh nguyệt / Ký tình thiên lý quang". Ngẩng nhìn vầng minh nguyệt / Mong gửi theo được chút tình tôi theo ánh trăng vàng đi khắp nơi.
Chia sẻ với thân quen qúy mến để đọc cho lòng được nhẹ thôi.
PKT 05/22/2020
Ức Đông Sơn
Lý Bạch (701 - 762)
Bất hướng Đông Sơn cửu
Tường Vi kỷ độ hoa
Bạch vân hoàn tự tán
Minh nguyệt lạc thùy gia
Nhớ Đông Sơn: Đông Sơn lâu không trở lại / Cũng đã bao mùa hoa Tường Vi rồi / Lãng đãng một trời mây trắng / Vầng trăng sáng năm xưa nay đã lạc vào nhà ai không còn thấy nữa để dẫn lối tôi về ?
Nhớ Chốn Cũ
PKT - Mây Tần
Chốn cũ lâu trở lại
Tường Vi đã bao mùa
Mây trắng trời phiêu lãng
Trăng buồn giãi thềm xưa
Trăng Sáng Lạc Nhà Ai
Ghi lại khoảnh khắc lần đầu trở về chốn cũ - Mây Tần PKT
Chốn cũ lâu quá tần ngần
Ngõ Tường Vi đã bao lần trổ hoa
Lưng trời mây trắng bay qua
Trăng xưa ngơ ngác hỏi nhà ai đây
Tri Khac Pham
Phamid1934@gmail.com
_____________________________
Nghêu Ngao Trong Ngày Xuân
Bản dịch: Phạm Khắc Trí
Phỏng dịch: songquang, Phương Hà
Đang mùa diện bích, quay mặt vào tường để nhìn lại mình, xin được chia sẻ với thân quen chút cảm thông với người xưa hơn một ngàn năm về trước. Đành rằng đổi thay, mỗi thời, mỗi nơi, mỗi khác, chỉ những dám mong mọi chuyện dữ rồi sẽ chóng qua, sẽ không còn tồn tại ở trên trái đất này ngoài hiểu biết, thông cảm, và thương yêu.
Trân trọng,
PKT 05/20/2020
Xuân Nhật Túy Khởi Ngôn Chí
Lý Bạch 701 - 762
Xử thế nhược đại mộng
Hồ vi lao kỳ sinh
Sở dĩ chung nhật túy
Đồi nhiên ngọa tiền doanh
Giác lai miên đình tiền
Nhất điểu hoa gian minh
Tá vấn thử hà nhật
Xuân phong ngữ lưu oanh
Cảm chi dục thán tức
Đối tửu hoàn tự khuynh
Hạo ca đãi minh nguyệt
Khúc tận dĩ vong tình
Đôi Lời SayTỉnh Trong Ngày Xuân: Đời như giấc mộng lớn / Tội gì phải vất vả cho khổ thân / Bởi vậy cả ngày vui với rượu / Rồi say ngủ nằm lăn trước hiên nhà / Tỉnh dậy ngó mông ra sân / Thấy một con chim trong vườn hoa / Ừ nhỉ hôm nay là ngày gì / Mà sao lại có tiếng oanh líu lo trong gió xuân kia / Đối cảnh sinh tình muốn than thở / Lại chén đầy chén vơi / Tếu ca chờ trăng sáng / Hát xong đầu óc ngu ngơ, không còn nhớ muốn nói gì đây nữa.
Nghêu Ngao Ngày Xuân
PKT - Mây Tần
Đời như giấc mộng lớn
Tội chi khổ thân mà
Ngày qua bạn với rượu
Say ngủ bên thềm hoa
*
Tỉnh dậy ngó lang bang
Đâu đây chim hót vang
Nghe như Xuân trở lại
Sao có tiếng oanh vàng
*
Đối cảnh lòng bồi hồi
Lại chén đầy chén vơi
Nghêu ngao khúc đãi nguyệt
Hát tếu cho vui thôi
Tri Khac Pham
PHỎNG DỊCH:
NGÀY XUÂN SAY TỈNH
Đường đời giấc mộng bao la
Bám theo chỉ khổ thân già,ích đâu !
Chi bằng vui với rượu bầu
Rồi say lăn ngủ bỏ sầu ngoài sân
Tỉnh ra hồn đã lâng lâng
Nghe con chim đã hót vang trong vườn
Ô kìa ! Có phải ngày Xuân ?
Đương không lại có oanh vàng líu lo !
Sinh tình đối cảnh nhỏ to:
Lòng thèm uống rượu trong vò cho vơi
Nghêu ngao chờ đợi trăng vời
Miển sao đầu óc quên lời ngu ngơ
songquang
20200521
Say Tỉnh Ngày Xuân
Cuộc đời như giấc mộng mà thôi
Bận trí làm chi chỉ khổ người
Thôi cứ tìm vui trong chén rượu
Say sưa nằm ngủ dưới hiên trời
Tỉnh dậy, ngắm nhìn cảnh trước sân
Thấy con chim nhỏ ở trong vườn
Hôm nay ngày mấy, ồ, quên mất
Sao có oanh vàng hỏt đón xuân ?
Đối cảnh, lòng riêng muốn thở than
Rượu nồng rót nữa, một ly tràn
Ngâm câu tếu táo chờ trăng sáng
Ngơ ngẩn, không còn thiết nói năng.
Phương Hà
( 22/05/2020 )
TỬ DẠ XUÂN CA - LÝ BẠCH
Một bài thơ xưa, lồng trong một câu chuyện cổ, nói về tâm tình thuần hậu của một người con gái đẹp có chồng, sáng xuân hái dâu bên sông, đã dùng lời lẽ tế nhị từ chối tình cảm níu kéo của một vị quan chức quyền thế ngồi trên xe 5 ngựa đi ngang qua bắt gặp. Xin mời thân quen cùng đọc cho lòng được nhẹ phần nào chăng lúc này.
PKT 04/24/2020
Tử Dạ Xuân Ca
Lý Bạch (701 - 762)
Tần địa La Phu nữ
Thái tang lục thủy biên
Tố thủ thanh điều thượng
Hồng trang bạch nhật tiên
Tàm cơ thiếp dục khứ
Ngũ mã mạc lưu liên
Bài Ca Xuân Của Nàng Tử Dạ (?): Người con gái tên gọi là La Phu ở đất Tần / Một sáng Xuân đứng hái dâu bên dòng sông xanh / Bàn tay trắng nõn với nhánh dâu xanh non ở trên cao / Tà áo lụ̣a hồng lung linh khoe sắc trong nắng sớm / Vì sợ tằm đói nên phải vội về / Xin người quân tử lưu luyến rộng lòng, chớ níu kéo mà chi kẻo tội nghiệp thiếp phải chịu điều tiếng
Phụ Chú : Đây là Khúc Xuân Ca trong bài Tử Dạ Tứ Thời Ca gồm Xuân Ca, Hạ Ca, Thu Ca, và Đông Ca của Lý Bạch Không rõ nguồn gốc hai chữ Tử Dạ (PKT 04/24/2020)
Một Khúc Xuân Ca
PKT - Mây Tần
La Phu gái đất Tần,
Đứng hái dâu bên sông.
Lá non níu tay nõn,
Lung linh tà áo hồng.
Tằm đói phải về vội,
Xin quân tử rộng lòng.
Tri Khac Pham
Phamid1934@gmail.com
Cư Trần Lạc Đạo
Giữa lúc cơn dịch Coronavirus hoành hành, Trời bắt phải "diện bích", ngồi nhà đối diện với 4 bức tường, để nhìn lại mình, lan man tìm vui trong cảnh "an bần lạc đạo" yên phận ngặt nghèo mà vui sống, xin được chia xẻ với thân quen mấy câu kệ ở cuối bài Cư Trần Lạc Đạo Phú của vua Trần Nhân Tông, sư tổ Dòng Thiền Trúc Lâm Yên Tử. Chút mong tâm Phật trong lòng tất cả chúng ta giữa lúc xao động này.
PKT 04/18/2020
Cư Trần Lạc Đạo
Trần Nhân Tông (1258 - 1308)
Cư trần lạc đạo thả tùy duyên
Cơ tắc xan hề khốn tắc miên
Gia trung hữu bảo hưu tầm mịch
Đối cảnh vô tâm mạc vấn thiền
Ở đời vui đạo hãy tùy duyên / Đói hãy ăn còn mệt hãy ngủ / Báu vật có sẵn ở trong nhà rồi còn phải mất công đi tìm ở đâu nữa / Giữ được tâm Phật, lòng không động trước cảnh đổi thay, thì đâu cần nhờ cậy đến Thiền làm gì
Cư Trần Lạc Đạo
PKT - Mây Tần
Ở đời vui đạo hãy tùy duyên,
Gắng sống thuận theo lẽ tự nhiên.
Có Phật trong lòng đâu ngại nữa,
An nhiên tự tại, cậy chi thiền.
Tri Khac Pham
Phamid1934@gmail.com
THƯƠNG THẦY
Nhân Ngày Phục Sinh, giữa mùa Thương Khó, không ngại chia xẻ với thân quen chút tâm tình của thầy trò chúng tôi. Cầu chúc an lành cho tất cả chúng ta.
"Đọc liền một mạch và đang vừa gõ trả lời mà vừa khóc, vui lắm Thầy ơi! Ai nói vui không khóc.... thương Thầy!" Đây là thư của em Đức, đại diện nhóm CHS PTG 1968-75 Cần Thơ, mới vừa gửi cho tôi, sau khi em đọc "Thêm Một Câu Chuyệ̣n Về Thầy Trò Chúng Tôi" nói về khoảng thời gian 1955-62 tôi về dạy Toán ở Trung Học Sa Đéc. Nhân đây, xin được chép lại mấy vần thơ vụng đến ngô nghê (!) ngày tôi về họp mặt chung vui với các em 5 năm trước đây 04/19/2015 ở Cần Thơ. Lúc này đọc lại, thực tình, vẫn không khỏi ngậm ngùi, vẫn còn cảm thấy nhiều xót xa về thân phận nhà giáo thời loạn. Chỉ còn mong mọi chuyện rồi cũng sẽ qua đi, và chỉ riêng Yêu Thương còn lại mãi mãi trong lòng mọi người. Đức ơi, đọc thư em, thầy rất xúc động, cũng rất vui đến muốn khóc. Và ,cũng rất muốn được nói thành lời "thương em, thương tất cả các em!"
́PKT 04/12/2020
NHẤT PHIẾN BĂNG TÂM CẢM TÁC
PKT - Mây Tần
Nhất phiến băng tâm tại ngọc hồ,
Chút thân nhà giáo vốn ngu ngơ.
Ba chìm bảy nổi một đời lỡ,
Vẫn khóc vẫn cười với nắng mưa.
*
Xa xứ bao năm trời lận đận,
Gió sương đất khách kể sao vừa.
Quê nhà ai thấu tình con đỏ,
Đầu bạc ngồi buồn nhớ tuyết xưa.
*
Bốn chục năm trời đâu cách biệt,
Nửa vòng trái đất nhớ thương nhau.
Trò yêu bạn quý ai còn mất,
Ngơ ngáo tháng ngày với bể dâu.
*
Em ạ, thầy em giờ vẫn vậy,
Vẫn khờ vẫn dại vẫn ngu ngơ.
Vẫn tấm lòng thầy như ngày trước,
Nhất phiến băng tâm tại ngọc hồ!
Lời Thêm: Làm người thầy, có gì đâu đến nỗi phải thanh minh là "nhất phiến băng tâm tại ngọc hồ". Vâng, xót xa lắm!
PKT 04/12/2020
_____________________________
NGHĨ CỔ
Lý Bạch
Thi Tiên Lý Bạch đời Đường, thế kỷ 8, đã phỏng theo ý người xưa, qua bài Ý Cổ , nói về chuyện "Sinh Ký Tử Quy". Nhưng sao lại sinh ký tử quy, sống là gửi mà thác là về ? Lại nghĩ có phải, lúc này, đang cơn nạn dịch coronavirus hoành hành, giữa hai bờ sinh tử chênh vênh, trời bắt mỗi người, ngồi nhà một mình, để chúng ta có thì giờ suy ngẫm và có dịp nhìn lại chính mình chăng? Vâng, tuy mỗi người mỗi cảnh, nhưng dù đã ba chìm bảy nổi, dù đã hơn một lần sống sót, dù cho đến cuối đời vẫn không còn nhà để về, đối với tôi, kiếp sống này vẫn không là tạm mà chính là kiếp sống thực, là rất thực và thực tình tôi không nghĩ đến chuyện chết là về, và về đâu, với tất cả những Thương Yêu của một đời thương khó đã dành cho và đã nhận được . Cầu chúc an lành cho tất cả chúng ta.
PKT 04/03/2020
Nghĩ Cổ
Lý Bạch (701-762)
Sinh giả vi quá khách
Tử giả vi quy nhân
Thiên địa nhất nghịch lữ
Đồng bi vạn cổ trần
Nguyệt thố không đảo dược
Phù tang dĩ thành tân
Bạch cốt tịch vô ngôn
Thanh tùng khởi tri xuân
Tiền hậu cánh thán tức
Phù sinh hà túc trân
Nghĩ Xưa
PKT - Mây Tần
Sống là khách cõi tạm,
Chết là người về nhà.
Trời đất là quán trọ,
Giữa cát bụi ta bà.
Trăng tròn rồi lại khuyết,
Bãi dâu thành rừng già.
Xương trắng ngàn năm ngủ,
Thông xanh bốn mùa ca.
Trước hay sau cũng vậy,
Than chi đời phù hoa.
Tri Khac Pham
Phamid1934@gmail.com
______________________________
Tống Xuân Từ - Vương Nhai
Tống Xuân Từ
Vương Nhai (768 - 835)
Nhật nhật nhân không lão
Niên niên xuân cánh quy
Tương hoan tại tôn tửu
Bất dụng tích hoa phi
Bài Ca Tống Xuân
PKT - Mây Tần
Mỗi năm thêm tuổi lão
Xuân lại về đâu hay
Sớm tối vui cùng rượu
Xá gì hoa rụng bay
Ghi Chú : Trước đây ghi nhầm tác giả bài Tống Xuân Từ này là Vương Duy, một trong tứ bất tử thời Thịnh Đường, gồm Thi Phật Vương Duy, Thi Tiên Lý Bạch, Thi Qủy Lý Hạ, và Thi Thánh Đỗ Phủ. Xin mời đọc lại một bài thơ ý tứ "tương tự" để có thêm nhận xét về sự nhầm lẫn này cho khuây khỏa được phần nào âu lo chăng trong thời gian chúng ta đang bị giới hạn đi lại, tránh tiếp xúc vì nạn dịch Coronavirus. Cầu chúc an lành, tai qua nạn khỏi. PKT 03/23/2020
Điểu Minh Giản
Vương Duy (699 -759)
Nhân nhàn quế hoa lạc
Dạ tĩnh xuân sơn không
Nguyệt xuất kinh sơn điểu
Thời minh tại giản trung
Khe Chim Hót
PKT - Mây Tần
Đứng lặng nhìn hoa rụng
Núi khuya xuân ngủ đâu
Trăng lên chim hót sảng
Âm động lòng khe sâu
Tri Khac Pham
Phamid1934@gmail.com
_______________________
Một Khúc Ca Xuân Trong Mùa Đại Dịch
Giữa lúc khắp thế giới đang cơn đại dịch Coronavirus, chúng tôi đã nhận được nhiều lời khuyên, chủ ý: "đừng hoảng loạn, giữ đôi tay sạch, tránh tiếp xúc" (don't panic, keep both hands clean, avoid physical contact) ̣ Đành rằng ông Trời kêu ai thì người nấy cũng phải dạ thôi, nhưng lòng rất cảm động và rất vui trước các lời khuyên từ các thân tình lo lắng cho nhau ̣ Ngày mai 03/19/2020, một mùa xuân mới sẽ lại trở về với chút niềm hy vọng nhân loại sẽ sớm thoát khỏi cảnh thiên tai trời ơi đất hỡi này, xin được gửi lại mấy vần thơ vụng trích trong Mây Tần, thay cho lời cảm tạ chân thành của chúng tôi ̣ Cầu chúc an lành cho mọi người ̣ Trân trọng,
PKT 03/18/2020
Một Khúc Ca Xuân Trong Mùa Đại Dịch
PKT - Mây Tần
Thêm tuổi thêm già tự nhiên thôi,
Xuân đến rồi đi chẳng đợi mời.
Vui cạn với nhau vài chén rượu,
Bận tâm mà chi chuyện trời ơi.
Số phận dường như định trước rồi,
Sinh tử trăm năm một trò chơi.
Đành thôi yên phận làm con rối,
Ngày tháng buông trôi cho hết đời.
Hết xuân đến hạ đến thu đông,
Rồi lại xuân hạ lại thu đông.
Cái vòng xoay chuyển luân hồi ấy,
Bạc đầu đâu thấu lẽ sắc không.
Là sắc, là không, là sắc không,
Là hư, là thực, là tấm lòng.
Sắc không, hư thực, đâu là thực,
Đùa nhau tội lắm hỡi Hóa Công.
Tri Khac Pham
Phamid1934@gmail.com
______________________________
LONGING TO TAKE YOU HOME, MY CHILD
PKT- 02/28/2020
Sáng nay 02/28/2020, ở Plano Texas, một vùng trời trong, không mây, 40 độ F, gió nhẹ 5 MPH, nắng ấm đẹp. Nhớ lại hôm qua, tôi đã đi bộ buổi sáng thường lệ quanh công viên gần nhà dưới trời băng giá 30 độ F, gió 15 MPH. Nếu biết được, chắc các con tôi đã ngăn không cho bố đi. Chỉ còn 2 ngày nữa 03/02/2020 là sinh nhật thứ 62 của người con đầu lòng của vợ chồng chúng tôi, lòng vui và biết ơn. Vốn tánh hướng nội, ẩn nhẫn, thực ra là thiếu hiểu biết và không biết ăn nói ra sao cho phải lẽ và vừa lòng được mọi người, BỐ MUỐN DẪN CON VỀ / LONGING TO TAKE YOU HOME, MY CHILD một bài viết từ mấy chục năm trước, đã được coi đi coi lại và sửa chữa nhiều lần, gửi đi hôm nay, vào lúc này, có thể là ngày cuối đã đang chờ ở ngoài đầu ngõ, thực tình tôi vẫn chỉ muốn được con cháu anh chị em trong nhà, bạn bè xa gần, và đám học trò cũ hiểu cho phần nào tấm lòng thương yêu của tôi đối với đời và với mọi người là vẫn vậy, vẫn như thuở nào, cho dù đã những đổi đời, thế thôi. Trân trọng,
PKT 02/28/2020
Bố Muốn Dẫn Con Về
(Riêng gửi người con út )
Bố muốn dẫn con về, về lại căn nhà xưa, ở Cần Thơ, trong con hẻm nhỏ, để con nhớ lại quãng ngày thơ dại, từ khóc chào đời, đến khi tập đứng tập đi, học ăn học nói, chơi đùa cùng với các anh các chị trong nhà và các bạn ở trong chòm xóm thân thương, có ông Phán, bà Tư, chú Năm, cô Tám... cho đến ngày bố con mình bỏ xứ ra đi.
Bố muốn dẫn con về, thăm lại ngôi trường vỡ lòng học chữ của con, mà ông bà Giám Đốc còn là 2 người bạn già kính mến của bố, và cô giáo lớp mẫu giáo dạy con cũng còn là người học trò lớp luyện thi Tú Tài Toán của bố, để nhớ lại một khoảnh khắc kỳ diệu của một đời người, gửi con vào lớp rồi, trên đường về nhà, sao nước mắt bố bỗng dưng.
Bố muốn dẫn con về, theo bố lại thăm một ngôi trường cổ đã khoảng 100 năm tuổi, nơi bố đã tự nguyện trải đời mình làm viên gạch lót đường cho lớp trẻ bước lên, cho một ngày mai tốt đẹp hơn thế hệ cha anh, để con hiểu được phần nào thời gian sau này ở nơi xứ người, bất chợt thấy bố đôi lúc thẫn thờ... tưởng nhớ ngày xưa, ôi những ngày xưa yêu dấu đến tội tình của bố .
Bố muốn dẫn con về, thăm lại bến xe đò đầu tỉnh, nơi 2 bố con mình, một chiều cuối năm lóng ngóng đón Nội cho đến chuyến xe cuối cùng, mãi đến mấy ngày sau mới hay Nội đã ngã bệnh bất ngờ không đi được và đã mất vào mấy năm sau, để bố con mình từ năm đó, đã không còn dịp nào nữa, chúc tuổi mừng Nội, mỗi dịp Tết đầu năm.
Bố muốn dẫn con về, qua thăm bên Ngoại, một tỉnh nhỏ hiền hòa bên dòng sông thơ mộng, quanh năm vang tiếng ầu ơ, nơi bố tưởng là đã tìm được chốn ẩn thân cho qua thời loạn, để cho con nhớ lại quãng ngày vui sống với Ngoại, với Cậu, với Dì, và để mong cho con nhớ được mãi đừng quên, một phần đời mình đã được nuôi sống bằng sông nước Cửu Long, cơm gạo Tháp Mười, và vú sữa Sa Giang.
Phụ Chú: Giữa thập niên 1980, 1 lần dọn nhà, trong lúc thu xếp sách vở, tình cờ đọc được một bài viết của người con út thời trung học, viết về ngày dời xứ, lúc cháu mới vừa được 6 tuổi, trích đoạn cuối:
"I did not look back. I never wept. I never mourned. I knew we were going to America, but it never occurred to me that we were also leaving Vietnam. At the time of my departure, I did not know what I had to lose in order to gain. I did not realize that the people,language and culture that I had known so well and had taken for granted would in time become foreign to me. I was too young to understand. Not only did my parents make their own personal sacrifices, but they were also forced to deny me a large part of my heritage for the sake of a better future. I may be able to visit my native country someday, but I can never truly return to the place where I tasted my first experience of life and joy. The Vietnam that I once knew now exists only in fragile childhood recollections!
Trong xúc động thương con, thương mình, bài "Bố Muốn Dẫn Con Về " đã được viết liền một mạch sau đó. Hôm nay, nhàn lão, nhớ con, nhớ cháu, nhớ thân quen, ngồi chép và sửa lại cho chỉnh gửi đi để đọc cho vui thôi. Nhưng khi xong, lại cười mình, tuổi già đi lại đã cảm thấy bắt đầu khó khăn rồi, đâu còn được như xưa nữa. "Bố Muốn Dẫn Con Về " thật ra nên đổi là "Bố Muốn Được Con Dẫn Về " mới phải. Cũng đã bao nhiêu nước chảy qua cầu. "Sông xưa rày đã nên đồng / Chỗ làm nhà cửa chỗ trồng ngô khoai / Vẳng nghe tiếng ếch bên tai / Giật mình còn tưởng tiếng ai gọi đò " ̣(Thơ Tú Xương). Người xưa cảnh cũ chắc đâu còn nữa mà vẫn muốn đòi con dẫn về. PKT - Mây Tần
Longing to Take You Home, My Child
For my youngest child,
I long to take you back to our old home in a narrow alley, in Can Tho, so you can recall your childhood. From the time you had your first newborn’s cry to your first steps, from the time of your first bite and to first words, through the time when you first played with your siblings and other children in our loving neighborhood, ông Phán, bà Tư, chú Năm, cô Tám, to the time we left our homeland with a heavy heart.
I long to take you back to your old preschool, where the headmaster and headmistress were my dear and respectable old friends, and your kindergarten teacher who was a student I tutored for high school examination, so we can recall one of life’s miraculous moments: on the way home after leaving you in class for the first time, a sudden tear in my eyes.
I long to take you back to a hundred-year-old school where I committed to be a stepping stone for the next generation, for a brighter tomorrow than the past generations, so you can sympathize with moments here when I was lost in nostalgia of my dear sadden past. (Où sont les neiges d'antan?)
I long to take you back to the provincial bus station where both of us, one last day of the year end, eagerly waited for your paternal grandfather until the very last bus coming back, only to learn - days later - that he fell sick and could not make the trip, and then eventually passed away a few years later, and from that moment we never had the chance to greet him and wish him well on Tết, the first day of the new year celebration.
I long to take you back to your maternal grandfather’s town, a small cozy town nesting by a gentle river, year-round sound of lullabies. It was where I thought I found a refuge from the time of turmoil, so you can find yourself back in those happy time among your loving grandfather, your uncles, your aunts, and you will never forget the part of your life embraced in Mekong River’s water, nurtured with Tháp Mười rice, and filled with star apples (vú sữa) from Sa Giang.
Addendum: During one of the moves in the mid-1980s, as I went through old papers, I happened to stumble upon an essay which my son had written in high school about the day we left Vietnam when he was a 6-year-old. He ended his essay with this thought:
"I did not look back. I never wept. I never mourned. I knew we were going to America, but it never occurred to me that we were also leaving Vietnam. At the time of my departure, I did not know what I had to lose in order to gain. I did not realize that the people, language and culture that I had known so well and had taken for granted would in time become foreign to me. I was too young to understand. Not only did my parents make their own personal sacrifices, but they were also forced to deny me a large part of my heritage for the sake of a better future. I may be able to visit my native country someday, but I can never truly return to the place where I tasted my first experience of life and joy. The Vietnam that I once knew now exists only in fragile childhood recollections!"
In an emotional moment, loving my son, and thinking of myself, I wrote this letter quickly. Today as I had more time, missing my children, missing my grandchildren, my loved ones, I re-read it and made a few changes. When I finished, I found myself a bit ironic, instead of “Longing to Take You Home” it should have been “Desire for You to Take Me Home”.Time changes and too much water has been flowing under the bridge. Sông xưa rày đã nên đồng / Chỗ làm nhà cửa chỗ trồng ngô khoai /Vẳng nghe tiếng ếch bên tai/ Giật mình còn tưởng tiếng ai gọi đò (Thơ Tú Xương) ̣The old river, sedimented into land / Here a few houses, there a corn field / In the distance, the frogs sound like / Someone has just called for a boat ride
Time has passed - Places and people have changed - The desire for you to take me home - There is no longer a home for us to return.
PKT – Mây Tần
Tri Khac Pham
Phamid1934@gmail.com
VUI TUỔI 90:
MỪNG THỌ hai anh LÊ KHÁNH DUỆ & LƯU KHÔN
Vào Trang Nhà PTGĐTĐ, được biết hôm nay, 02/20/2020, là sinh nhật thứ 90 của giáo sư Lưu Khôn qua bài "Chúc Thọ Anh Mười" của Mai Lộc. Tôi xin được mạn phép gom lại mấy câu thơ xưa trong Mây Tần 2012 thành bài "Vui Tuổi 90" để chúc mừng hai anh Lê Khánh Duệ và Lưu Khôn, hai vị niên trưởng tuổi 90 kính mến của chúng ta. Dù "sinh niên bất quá bách", anh chị em mình vẫn muốn được hẹn còn tiếp tục gặp nhau ở quá tuổi 100 cho vui, nên chăng? PKT 02/20/2020
Vui Tuổi 90
PKT 02/20/2020
Tâm sự vui cùng tóc bạc,
Núi xanh ngày tháng tung hê.
Rừng vắng tuyết trắng chào đón,
Lối xưa sáng tối đi về.
Đào hồng mưa đêm đọng giọt,
Liễu biếc sương sớm vương hương.
Hoa rụng trẻ nhà chưa quét,
Oanh ru ta giấc xuân nồng.
Phụ Chú : Bốn câu đầu lấy ý từ bài Quy Sơn Tác của Cố Huống (725 - 814) và bốn câu sau từ bài Điền Viên Lạc của Vương Duy (699 - 759)
Quy Sơn Tác : Tâm sự sổ kinh bạch phát / sinh nhai nhất phiến thanh sơn/ Không lâm hữu tuyết tương đãi / Cổ đạo vô nhân độc hành
Điền viên Lạc : Đào hồng phục hàm túc vũ / Liễu lục cánh đãi triêu yên / Hoa lạc gia đồng vị tảo / Oanh đề sơn khách do miên
Tri Khac Pham
Phamid1934@gmail.com

HOÀNG HẠC LÂU
Hoàng Hạc Lâu, có từ lâu, từ thuở Tiên và Hạc, còn vui sống và ở được với người, dù chỉ một khoảng thời gian ngắn. Hiện nay, ngôi lầu này nằm trên bờ sông Dương Tử, thuộc thành phố Vũ Hán, tỉnh Hồ Bắc. Trải qua bao lớp sóng phế hưng, lầu xưa vẫn còn đó, có lẽ nhờ vào một bài thơ của Thôi Hiệu, đời Đường, đã được hậu thế truyền tụng là "đệ nhất danh tác" trong số các bài thơ cổ của Tàu. Tôi mạn phép chuyển dịch lại bài thơ này và gửi đến thân quen để cùng nhau cầu nguyện cho Vũ Hán sớm thoát khỏi nạn dịch Coronavirus đang hoành hành từ hơn một tháng qua. Trân trọng,
PKT 02/15/2020
Hoàng Hạc Lâu
Thôi Hiệu (? - 756)
Tích nhân dĩ thừa hoàng hạc khứ,
Thử đia không dư hoàng hạc lâu.
Hoàng hạc nhất khứ bất phục phản,
Bạch vân thiên tải không du du.
Tình xuyên lịch lịch Hán Dương thụ,
Phương thảo thê thê Anh Vũ châu.
Nhật mộ hương quan hà xứ thị,
Yên ba giang thượng sử nhân sầu.
Cảm Dịch
PKT - Mây Tần
Người xưa cỡi hạc về Trời,
Lầu Thơ bỏ lại bên đời bơ vơ.
Hạc đâu về nữa mà chờ,
Ngàn năm mây trắng lững lờ trôi ngang.
Bến xưa ngập ánh nắng vàng,
Cồn hoang cỏ dại ngút ngàn xanh lơ.
Chiều buông, lữ khách thẫn thờ,
Sầu theo khói sóng vật vờ về đâu?
Hoàng Hạc Lâu
PKT - Mây Tần
Người xưa cỡi hạc về tiên cảnh,
Bỏ lại lầu thơ những đổi đời.
Hạc một bay đi rồi mất biệt,
Mây ngàn trôi nổi vẫn rong chơi.
Hán Dương bến tạnh cây soi nước,
Anh Vũ cồn hoang cỏ ngút trời.
Chiều xuống, quê nhà ngàn dặm cách,
Trên sông khói sóng ới sầu ơi!
Tri Khac Pham
Phamid1934@gmail.com
XUÂN HÀNH
Giả Đảo
Sáng nay, vùng Plano Texas USA, một trời xuân lạnh 40 độ F, gió nhẹ 10 MPH, đất khách quê người, chút tình cố quốc tha hương, gửi lại bài Xuân Hành của Giả Đảo và một bản dịch cũ. Kể từ ngày thu năm ấy, thôi cũng đã gần 66 năm qua. PKT 02/04/2020
Xuân Hành
Giả Đảo (793 - 865)
Khứ khứ hành nhân viễn
Trần tùy mã bất cùng
Lữ tình tà nhật hậu
Xuân sắc tảo yên trung
Lưu thủy xuyên không quán
Nhàn hoa phát cố cung
Cựu hương thiên lý tứ
Trì thượng lục dương phong
Cảm Dịch Bài Xuân Hành Của GIả Đảo
PKT - Mây Tần
Ra đi vào gió cát / Vó ngựa bụi tung đường / Tình lữ vương chiều nắng / Sương mai thoáng sắc Xuân / Suối nguồn xuyên quán trống / Hoa dại ngập cung xưa/ Quê cũ ngàn trùng cách / Liễu hồ xanh bốn mùa
Một Khúc Xuân Hành
PKT - Mây Tần
Người đi thôi mải miết,
Ngựa nản bụi đường xa.
Chiều nắng tàn vương vấn,
Sương xuân sớm nhạt nhòa.
Suối buồn quanh quán vắng,
Hoa dại khắp cung xưa.
Chốn cũ đâu còn nữa,
Liễu hồ gió đẩy đưa.
Tri Khac Pham
Phamid1934@gmail.com
VỀ THÔI
Giờ phút này ở bên nhà đang là giao thừa, nhớ đến các con các cháu ở xa không về được, nhớ đến thân bằng quyến thuộc, và đám học trò tứ tán khắp nơi, mấy vần thơ vụng được viết lại gửi đến mọi người đọc cho vui thôi ̣ Trân trọng,
PKT 01/24/2020
Túc Châu Thứ Vận Lưu Kinh
Tô Đông Pha (1037-1101)
Ngã dục quy hưu sắt tiệm hi
Vũ Vu hà nhật trước xuân y
Đa tình bạch phát tam thiên trượng
Vô dụng thương bì tứ thập vi
Vãn giác văn chương chân tiểu kỹ
Tảo tri phú qúy hữu nguy ky
Vị quân thùy thế quân tri phủ
Thiên cổ hoa đình hạc tự phi
Dịch Nghĩa : Ở Túc Châu Viết Bài Họa Vận Gửi Lưu Kinh
Nghe tiếng đàn ngân sắp dứt là ta lại muốn từ quan về nghỉ hưu thôi
Biết có ngày nào mặc chiếc áo xuân rồi múa hát ở trên đài Vũ Vu nhỉ
Tóc trắng đa tình đã dài đến ba ngàn trượng
Da mồi già lão đã nhăn nheo xếp lớp đến bốn mươi lớp rồi
Nay cũng đã muộn để biết văn chương tài mọn chẳng ích lợi gì
Dù cũng đã sớm biết phú qúy chỉ là cạm bẫy cho tội lỗi thôi
Ai có biết chăng ai đã vì ai mà nước mắt tuôn rơi
Trong khi cánh hạc từ thuở nào vẫn bay chấp chới ở nơi đình hoa
Chú Thích
Hai câu đầu trong nguyên tác: "Ngã dục quy hưu sắt tiệm hi / Vũ Vu hà nhật trước xuân y" , lấy ý từ một câu chuyện giữa Khổng Tử và các môn đệ, chép trong Luận Ngữ. Khi đức Khổng Tử hỏi đến chí hướng của đám học trò, đến lượt, Tăng Điểm, ngưng đàn, chờ tiếng đàn ngân tắt hẳn, mới chắp tay cung kính thưa, là chỉ muốn ngày ngày, cùng trẻ con dăm bẩy đứa, khoác chiếc áo xuân, tắm mát sông Nghi xong lên đền Vũ Vu múa hát, rồi thảnh thơi ra về thôi. Nghe xong, Khổng Tử than: "Ngô dữ Điểm dã", ta cũng muốn được như Điểm vậy ̣
Hai Bài Thơ Dịch Trong Mây Tần Được Viết Lại
Về Thôi
PKT - Mây Tần
Đàn ngân vừa dứt muốn về thôi,
Hong áo nắng xuân chỉ một thời ̣
Tóc bạc gió sương ngày tháng lụn,
Da mồi già lão tuổi đời trôi ̣
Văn chương nay biết vô dụng nhỉ,
Danh lợi sớm hay cạm bẫy rồi ̣
Thiên cổ đa tình thiên cổ lụy,
Hoa đình cánh hạc phút chơi vơi ̣
Về Thôi
PKT - Mây Tần
Tiếng đàn Tăng Điểm gọi ai,
Áo xuân hong nắng trên đài Vũ Vu ̣
Tóc dài xõa trắng thiên thu,
Da mồi mắt lão mịt mù trăng sao ̣
Văn chương thôi đã tào lao,
Sớm vòng danh lợi lao đao tội tình ̣
Thương đời hạt lệ lung linh,
Cánh hạc hoa đình đâu đó còn chăng?
Tri Khac Pham
Phamid1934@gmail.com
NGÀY VỀ
Năm cũ gần hết. Năm mới sắp qua. Đất khách lần khân, Ngày Về, như một vở kịch một hồi 3 cảnh, tấm màn nhung đã được kéo lên rồi chung cuộc cũng phải buông xuống, khép lại. Mời đọc cho vui thôi.
PKT 01/11/2020
Mở Màn : Phố cũ nhìn lạ lẫm / Người về lạc bước vỉa hè quen / Tiếng ve sầu râm ran
Đang đếm bước trên một lề đường cũ sau hơn 50 năm trời xa cách, tôi bỗng giật mình có tiếng người chặn hỏi giờ. "Đã 1 giờ trưa rồi đấy cháu ạ". "Giời ơi, trông cụ như người nưóc ngoài, con đâu ngờ cụ nói được tiếng Việt với giọng Hà Nội xưa hay vậy". Nghe sao xót xa! Nước mắt còn không cho giọng quê không đổi, cho tháng năm qua được mất, và cho dâu bể đổi thay đã mấy mùa?
Cảnh 1 : Cho Giọng Quê Không Đổi
Thiếu tiểu ly gia lão đại hồi
Hương âm vô cải mấn mao thôi
Nhi đồng tương kiến bất tương thức
Tiếu vấn khách tòng hà xứ lai
(Hạ Tri Chương 659-744 - Hồi Hương Ngẫu Thư Kỳ 1)
Từ nhỏ xa nhà nay trở lại,
Giọng quê không đổi tóc bạc thôi.
Trẻ con chào đón tưởng người lạ,
Cười hỏi Cụ là ai đến chơi?
(PKT - Mây Tần 2012)
Cảnh 2: Cho Tháng Năm Qua Được Mất?
Trĩ tử khiên y vấn
Quy gia hà thái trì
Cộng thùy tranh tuế nguyệt
Doanh đắc mấn như ti
( Đỗ Mục 803-852 - Quy Gia)
Cháu con níu áo hỏi,
Ông về trễ vậy Ông?
Cười tháng năm được mất,
Tóc đã trắng như bông!
(PKT - Mây Tần 2012)
Cảnh 3: Cho Dâu Bể Đổi Thay Đã Mấy Mùa
Ly biệt gia hương tuế nguyệt đa
Cận lai nhân sự bán tiêu ma
Duy hữu môn tiền Kính Hồ thủy
Xuân phong bất cải cựu thời ba
(Hạ Tri Chương 659-744 - Hồi Hương Ngẫu Thư Kỳ 2)
Xa nhà cách biệt bao năm tháng,
Dâu bể đổi thay đã mấy mùa.
Duy có mặt hồ ngoài phố cũ,
Gió xuân vẫn gợn sóng năm xưa!
(PKT - Mây Tần 2012)
Đóng Màn: (Khung trời xanh tuổi dại / Đường xưa em nón nghiêng tóc thả / Hoa nắng động lao xao)
Tiền bất kiến cố nhân
Hậu bất kiến lai giả
Niệm thiên địa chi du du
Độc sảng nhiên nhi thế há
(Trần Tử Ngang 651-702 - Đăng U Châu Đài Ca
Nhìn trước, người xưa biền biệt,
Ngó sau, cũng chẳng thấy ai.
Bơ vơ giữa trời vô tận,
Lặng lẽ giọt lệ ngắn dài!
Tiếng Vọng Từ Hậu Trường :
Sóng êm sau lũ dữ,
Phận bèo trôi giạt lạc bờ xa.
Ta mất nhau rồi sao?
Tri Khac Pham
Phamid1934@gmail.com
Chân Diện Mục:
VỀ
tặng Phạm khắc Trí
Ta có quê hương sao
Quê hương hững hờ trôi trước trôi lui
Trước mặt ta
Hoa cười như cợt nhả
Gió thổi say lòng người đi xa
Về đi , về đi
Năm hết rồi lại năm nữa ư
Về đâu , về đâu
Hoa xuân ấm áp lạ
Đón người về bên nhau
Thế giới như nhỏ hẹp
Người về biết về dâu
Hoa xưa có tươi mầu
Quê hương gió giục mau
C.D.M.


Dư Dục Vô Ngôn - Một Câu Chuyện Về Thầy Trò Xưa Và Nay
XƯA, thời loạn, lòng người đảo điên, Đức Khổng Phu Tử, người đất Lỗ, sinh thời đi khắp nơi thuyết giảng "tam cương (vua tôi, cha con, chồng vợ) và ngũ thường (nhân, nghìa, lễ, trí, tín)", cho mãi đến cuối đời, cũng chẳng ai nghe, đành phải trở về quê nhà, than với học trò: "ta không muốn nói gì nữa được" ! Tử viết :"dư dục vô ngôn" , Tử Cống viết: "Tử như bất ngôn ,tắc tiểu tử hà thuật yên" , Tử viết: " thiên hà ngôn tai, tứ thời hành yên, bách vật sinh yên, thiên hà ngôn tai" ̣ Thầy nói: " Ta không muốn nói gì nữa được", Trò thưa: "Thầy còn muốn không nói nữa thì con theo thầy biết nói gì đây", Thầy than : "Trời có nói gì đâu, bốn mùa vẫn luân chuyển, trăm vật vẫn sinh hóa, Trời có nói gì đâu!" ̣ Mấy ngàn năm sau, có một gã hậu sinh, không biết nghĩ ngợi xa gần ra sao, thành tâm xin được chia xẻ nỗi đau xót của một người thầy, cuối đời thất bại, nói chẳng ai nghe, đành thốt nên lời "ta không còn muốn nói gì thêm nữa" ̣
NAY, đất khách quê người, đã qua nửa thế kỷ, thầy trò chúng tôi, cỏ bồng phiêu bạt tứ xứ, gặp lại được nhau qua emails trên internet, mừng tủi, thầy ơi, chúng em rất vui ̣ đọc thơ thầy như nghe thầy giảng bài ngày nào ̣ Lòng thật xúc động, lại nhớ đến mấy vần thơ, câu được câu mất, của một người bạn gửi cho mấy năm về trước, "Con chim già hót còn nghe được/ ông giáo già rồi hát chẳng ai nghe/ hát chẳng ai nghe mà vẫn hát/ hát hoài hát mãi một mình nghe" ̣Vâng, bạn tôi ơi, sao lại nghĩ rằng hát chẳng ai nghe nhỉ ̣ Còn có tôi, còn có các bạn, còn có đám học trò cũ, và nhất là dù Trời có nói gì đâu mà vẫn, hết đêm rồi lại ngày, hoa tàn rồi lại nở , và còn biết bao điều tình nghĩa thuở nào vẫn dành để nói cho nhau nghe ̣Nhưng, nghĩ đi rồi nghĩ lại, đời đã đổi rồi, chữ còn nghĩa mất, biết làm sao để còn nói cho nhau hiểu đây ? Thương lắm ̣ Ngày vui qua đâu còn trở lại ̣ Cầu chúc an lành cho tất cả chúng ta ̣
PKT 10/17/2019
Tri Khac Pham
Phamid1934@gmail.com
Phiếm Bút Ngắn nhân ngày Sinh 86.
Năm nay, ngày Sinh Nhật thứ 86, mấy đoạn Phiếm Bút rời, gửi người tri kỷ. Trân trọng. Phạm Khắc Trí. 0/10/2019
Sinh niên bất quá bách
Thường hoài thiên tế ưu
Trú đoản dạ khổ trường
Hà bất bỉnh chúc du
(Bỉnh Chúc Dạ Du - Không rõ tác giả)
Đời người mấy ai trăm tuổi,
Lo chi những chuyện ngàn sau.
Ngày ngắn đêm dài tội lắm,
Sao không cầm đuốc đổi sầu?
Dạ ẩm Đông Pha tỉnh phục túy
Quy lai phảng phất tam canh
Gia đồng tỵ tức dĩ lôi minh
Xao môn đô bất ứng
Ỷ trượng thính giang thanh
(Lâm Giang Tiên - Tô Đông Pha)
Quán khuya, đất khách, tỉnh rượu về,
Trời đà như đã canh ba,
Trẻ nhà ngủ ngáy như sấm,
Đập mãi cửa đóng không mở,
Một mình, đầu ngõ, chống gậy lắng nghe con nước trôi xa.
Tiểu chu tòng thử thệ
Giang hải ký dư sinh
(Lâm Giang Tiên - Tô Đông Pha)
Thôi nhỉ từ đây thuyền con một chiếc,
Bốn bể lang thang cho hết đời thừa!
Tri Khac Pham
Một dị bản Bài Hoàng Hạc Lâu của Thôi Hiệu
("dị bản" theo nghĩa là một bản khác và không có ý hạ thấp một công trình nghiên cứu mà là ngược lại)
Mới đây một người bạn gửi cho đọc một dị bản bài Hoàng Hạc Lâu của Thôi Hiệu. Các điểm khác biệt so với nguyên tác kèm theo giải thích: (1) thay chữ "khứ" (đi đến một nơi nào đó) bằng chữ "khư" (đi rong) , (2) thay chữ "tải" (thiên tải = ngàn năm) bằng chữ "tái" ("thiên tái" = ngàn lần trở lại, để cho đối với "nhất khư" = một lần đi rong), và (3) câu đầu "Tích nhân dĩ thừa hoàng hạc khứ" được sửa lại là : "Tích nhân hoàng hạc dĩ thừa khư". Một dị bản đúng luật thơ Đường và chỉnh đối! Nhưng, chữ nghiã ăn đong, quả tình không biết đây có phải chính là bản gốc, hay chỉ là người đời sau, yêu thích thơ Đường và bài thơ của Thôi Hiệu, đã quá lệ thuộc vào luật thơ mà tự ý sửa lại. Thực lòng, dị bản theo nghĩa là một bản khác và không có ý hạ thấp một công trình nghiên cứu mà là ngược lại
Năm nay, tháng 10/2019 họp mặt PTG-ĐTĐ ở Maryland, bị trách : "Chúng tôi không vui khi biết anh chị sẽ vắng mặt. Xin anh chị xét lại, và quyết định thực tế hơn. Đến tuổi này không còn để dành cái gì cho ngày mai nữa. Kính thăm anh chị". Rất xúc động và thật cảm động, không biết đầu óc nghĩ gì, lại chỉ biết "hoàng hạc lâu" để thay lời tạ lỗi và biết ơn về các thân tình vào lúc cuối đời này mà thôi. PKT 08/26/2019
Hoàng Hạc Lâu
Thôi Hiệu - Đời Đường
Tích nhân hoàng hạc dĩ thừa khư
Thử địa không dư Hoàng Hạc lâu
Hoàng hạc nhất khư bất phục phản
Bạch vân thiên tái không du du
Tình xuyên lịch lịch Hán Dương thụ
Phương thảo thê thê Anh Vũ châu
Nhật mộ hương quan hà xứ thị
Yên ba giang thượng sử nhân sầu
Lầu Hoàng Hạc
PKT - Mây Tần
Nguời xưa rủ hạc về tiên cảnh,
Bỏ lại lầu thơ với đổi đời.
Hạc một bay đi, rồi mất biệt,
Mây ngàn trôi nổi, vẫn rong chơi.
Hán Dương, mồn một, cây soi nước,
Anh Vũ, lê thê, cỏ ngút trời.
Đất khách, về đâu, chiều xuống thấp,
Trên sông, khói sóng, ới sầu ơi!
Tri Khac Pham
Phamid1934@gmail.com
Đôi lời tạ từ gửi thân quen và đám học trò cũ ở Sa Đéc và Cần Thơ khoảng thời gian 1955-1975.
PKT 06/17/2019
Trăm Năm Một Cuộc
PKT - Mây Tần
Đất khách cuối đời mất gốc,
Chút tình chữ nghĩa còn vương.
Bể dâu, tấc lòng con đỏ,
Những ngày, những tháng tha hương.
Tuổi già quay đầu nhìn lại,
Trăm năm, một cuộc vô thường!
Tri Khac Pham
Phamid1934@gmail.com
NHƯ MỘT LỜI TẠ LỖI
PKT 05/12/2019
Sau Cảm Tác Bể Dâu gửi đi, rất xúc động nhận được nhiều hồi âm chia sẻ. Như Một Lời Tạ Lỗi, cho một lần rồi thôi, là mong được thay lời biết ơn về các khuyên bảo chân tình nhận được. "Rằng quen mất nết đi rồi / Tẻ vui thôi cũng tính trời biết sao" (Truyện Kiều - Nguyễn Du). Cầu chúc an lành cho tất cả thân quen qúy mến của tôi. PKT 05/12/2019
Tạ Từ
PKT - Mây Tần
Cầu thệ thủy ngồi trơ cổ độ
Quán thu phong đứng rũ tà huy
(Cung Oán Ngâm Khúc - Nguyễn Gia Thiều 1741 - 1798)
Cầu thệ thủy ngồi im nghe cổ độ
Quán thu phong đứng lặng ngắm tà huy
Lòng thầm hỏi hoa nắng vàng đầu sóng
Dập dềnh trôi rồi lạc mất đi đâu?
Kiếp sống này là hư hay là thực
Cát bụi này sao cũng lắm bể dâu
Bảy nổi ba chìm môi hồng má đỏ
Thuở nào tóc xanh nay đã bạc đầu
Thôi nhỉ đủ chưa buồn vui thế sự
Lần lữa qua ngày không trước không sau
Thơ thẩn đèn khuya ngậm ngùi bóng chiếc
Một đời thương khó vẫn mãi thương nhau!
KHÔNG ĐỀ
PKT - Mây Tần
Ngày Trời tháng Phật đà dần lụn
Sớm tối ngẩn ngơ chẳng đợi chờ
Hát tếu làm vui đời khổ nạn
Nói xàm cho bõ kiếp ngu ngơ
Dại khôn cam phận niềm lơ láo
Say tỉnh xót thân nỗi vật vờ
Ai có lòng thương đâu nỡ trách
Ngàn năm mây trắng vẫn bơ vơ
Tri Khac Pham
Phamid1934@gmail.com
_________________________________________
Bể dâu cảm tác
Gối cỏ giường thiền, bể dâu cảm tác, mấy vần thơ vụng trong lúc chữ nghĩa ít nhiều chưa bỏ mà đi như bây giờ, thân quen còn lại bao người, 86 tuổi đời nhìn lại, thương lắm. PKT 05/06/2019
TẠ TÌNH
PKT - Mây Tần
"Tóc mây một món chiếc dao vàng",
Duyên nợ trăm năm đã dở dang.
Phận số không cho tròn nguyện ước.
Bể dâu đã để lỡ cung đàn.
Ba sinh hương lửa bao đời hận,
Tình nghĩa đá vàng suốt kiếp mang.
Ngày ngắn, đêm dài, nơi đất khách.
Thẫn thờ nhìn ngắm ánh trăng tan.
Chú Thích: Câu "Tóc mây một món chiếc dao vàng" lấy từ bài Màu Thời Gian của Đoàn Phú Tứ, thày dạy tiếng Việt cho tôi 1951-52 ở Hà Nội. (PKT)
TỰ TÌNH
PKT - Mây Tần
Cõi đời gió bụi bao gian khổ,
Số kiếp phong sương lắm đoạn trường.
Lòng đỏ khôn nguôi niềm biệt xứ,
Trời xanh khéo cợt nỗi tha phương.
Ba chìm, bảy nổi còn ngơ ngác,
Chín ghét, mười thương những vấn vương.
Đất khách, tuổi già quay ngó lại,
Tội thân khôn dại cõi vô thường.
TỰ VỊNH
PKT - Mây Tần
Nước chảy xuôi dòng sao chẳng vui,
Tha hương ngày tháng thả mây trôi.
Đắng cay mặn nhạt lấy làm ngọt,
Phải trái đúng sai chỉ biết cười.
Lơ láo cho yên thân giáo dở,
Ngu ngơ phó mặc số hên xui.
U mê đến độ cả đời lỡ,
Ôi tuổi thơ tôi những ngậm ngùi.
TỰ THÁN
PKT - Mây Tần
"Giang hà nhật hạ nhân giai trọc,
Thiên địa lô trung thục hữu tình".
Đốt đuốc tìm người, người chẳng thấy,
Chong đèn hỏi sách, sách làm thinh.
Tri âm hồ dễ đời dâu bể,
Tri kỷ nào đâu chốn nhục vinh.
Tháng phật ngày trời nơi xứ lạ,
Đành sao cho hết kiếp phù sinh?
Chú Thích: "Giang hà nhật hạ nhân giai trọc / Thiên địa lô trung thục hữu tình " là 2 câu thơ trong bài ca trù “Đời Đáng Chán” của Cụ Tản Đà Nguyễn khắc Hiếu, thật tình tôi chỉ hiểu đại ý là trong cõi trần gian ô trọc này, biết có còn ai là người hữu tình. (PKT)
TỰ TRÀO
PKT - Mây Tần
Giáo dở, về già, thật khó ưa,
Hơi đâu mà nói mấy cho vừa.
Suốt đời lận đận sao chưa ngán,
Nửa kiếp lang thang chẳng chịu chừa.
Vẫn nhớ đầu đời nơi tỉnh lẻ,
Mà thương đám trẻ thuở ngày xưa.
Còn ham trò gọi "thầy ơi" lắm,
Tóc bạc trắng rồi đã thấy chưa?
TỰ BẠCH
PKT - Mây Tần
Sông dài, mưa nắng, dòng trong đục,
Trời đất mênh mang, ai mắt xanh.
Đời chán sao đây mà bỏ mặc,
Tuổi già chi tội để qua nhanh.
Đã không màng đến vòng sinh lão,
Thì có nghĩa gì chuyện lợi danh.
Khôn dại, làm vui, phận giáo dở,
"Thầy ơi", hai tiếng chẳng ai giành.
Ý THU
PKT - Mây Tần
Mỗi độ chuyển mùa dạ xốn xang,
Hồn thơ lãng đãng đỉnh non vàng.
Trời trong mây bạc trôi ngơ ngác,
Rừng biếc lá xanh rụng ngỡ ngàng.
Tội ráng nắng hồng chiều lạc lõng,
Thương thân cò trắng tối lang thang.
Cố nhân biền biệt từ thu ấy,
Biết gửi về đâu nghĩa cũ càng!
SINH NHẬT 84
PKT 10/10/2017
Song thập năm nay tuổi tám tư ,
Ngày Trời tháng Phật biết đâu chừ ̣
Nắng mưa đất mẹ còn xa xót ,
Gió tuyết quê người đã ngất ngư ̣
Chao đảo thân tàn, đời khách lữ ,
Chắt chiu phận mỏng, nếp thi thư ̣
Sách xưa, cõi Đạo, lời châu ngọc ,
Vui với nhân gian, một chữ Từ ̣
Tri Khac Pham
Phamid1934@gmail.com
_____________________________________
Mấy vần thơ xưa gởi Tuệ Sỹ Phạm Văn Đàm
Mấy vần thơ xưa gửi Đàm đọc cho vui trên đường về Tiên Cảnh ̣ PKT 05/03/2019
LẠNG CHÂU VÃN CẢNH
Trần Nhân Tông (1258 - 1308)
Cổ tự thê lương thu ái ngoại
Ngư thuyền tiêu sắt mộ chung sơ
Thủy tinh sơn tĩnh bạch âu quá
Phong định vân nhàn hồng thụ sơ
Cảnh Chiều Ở Lạng Châu
PKT - Mây Tần
Chùa xưa ẩn khuất im lìm trong sương khói một chiều thu
Thuyền câu đong đưa theo nhịp chuông muộn thong thả đổ hồi
Dòng nước trong vắt, núi non quạnh vẳng , bóng một con âu trắng bay ngang
Gió ngừng thổi, mây biếng trôi , và một rừng cây không còn lá đỏ
Lạng Châu Vãn Cảnh
PKT - Mây Tần
Chùa cổ, chiều thu, sương khói phủ,
Thuyền câu, chuông muộn, đổ bên đời.
Nước trong, non quạnh, bóng âu trắng,
Gió lặng, mây ngừng, tiễn lá rơi !
Tri Khac Pham
___________________________
Đọc Thơ Đỗ Phủ Nhớ Bạn
Đêm giường thiền gối cỏ, đọc thơ Đỗ Phủ, lại nhớ đến bạn hiền, một đời nhà giáo, đang nằm bệnh.
PKT 04/17/2019
Họa Bùi Địch "Đăng Tân Tân Tự" Ký Vương Thị Lang
Đỗ Phủ (712 - 770)
Hà hận ỷ sơn mộc
Ngâm thi thu diệp hoàng
Thiền thanh tập cổ tự
Điểu ảnh độ hàn đường
Phong vật bi du thử
Đăng lâm ức Thị Lang
Lão phu tham Phật nhật
Tùy ý túc tăng phòng
Cảm Dịch : Họa Bài "Lên Chùa Tân Tân" Của Bùi Địch Để Gửi Vương Thị Lang
Buồn chi mà ngồi dựa gốc cây trên núi / Ngâm thơ giữa rừng lá thu vàng / Tiếng ve ran trong ngôi chùa cổ / Bóng chim thoáng bay ngang trên đầm nước lạnh / Cảnh vật u tịch não lòng khách viếng / Lên núi thăm chùa lại nhớ đến bạn / Tuổi già lòng tham ngày Phật / Nên đã tự ý ngủ lại qua đêm trong phòng tăng
Lên Chùa Nhớ Bạn
PKT - Mây Tần
Tha thẩn tựa cây núi,
Ngâm thơ tụng lá vàng.
Tiếng ve rộn chốn vắng,
Bóng nhạn thoáng thu sang.
Thương bạn mây vời vợi,
Nhớ ai chiều ngỡ ngàng.
Thân già tham cửa Phật,
Tối ngủ lại phòng tăng.
Tri Khac Pham
Phamid1934@gmail.com
__________________________________________________
TƯƠNG TIẾN TỬU
Bạn cũ, lần lượt bỏ đi, thương nhau, rượu không uống được cho quên, tôi ngồi dịch lại mấy vần thơ xưa gửi người còn lại.
PKT 04/11/2019
Tương Tiến Tửu
Lý Hạ (780 - 816)
Lưu ly chung
Hổ phách nùng
Tiểu tao tửu tích trân châu hồng
Phanh long bào phượng ngọc chỉ khấp
La vi tú mạc vi xuân phong
Xuy long địch
Kích đà cổ
Hạo xỉ ca
Tế yêu vũ
Huống thị thanh xuân nhật tương mộ
Đào hoa loạn lạc như hồng vũ
Khuyến quân chung nhật mính đinh túy
Tửu bất đáo Lưu Linh phần thượng thổ
Chú Thích
(1) Tương Tiến Tửu = Khúc Ca Mời Uống Rượu
(2) Xuy long địch = Thổi sáo rồng, ống sáo làm bằng xương rồng
(3) Kích đà cổ = Đánh trống đà, con đà giống như con cá sấu, có 4 chân , da được dùng làm mặt trống
(4) Lưu Linh, người đất Bái, cuối đời Tam Quốc (223-263), tính tình phóng khoáng, từ quan, tối ngày thơ rượu, vợ cản không được , có làm mấy câu thơ còn được lưu truyền đến ngày nay ; "Thiên sanh Lưu Linh / Dĩ tửu vi danh / Nhất ẩm nhất hộc / Ngũ đẩu giải tỉnh / Phụ nhân chi ngôn / Thận bất khả thính" (Trời sinh Lưu Linh / Uống rượu nổi danh / Mỗi hộc một lần / Năm đẩu mới đã / Lời nói đàn bà / Cẩn thận chớ nghe!)
Say Đi Thôi
PKT - Mây Tần
Chén rượu lưu ly
Màu hổ phách đậm nồng
Giọt đọng trân châu hồng mời gọi
Xẻ thịt rồng, nướng chả phượng, mỡ sủi bọt ngọc sụt sùi
Màn lụa, rèm thêu lộng gió
Sáo rồng thổi, trống đà nổi
Miệng hoa ca, lưng ong múa
Nhã nhạc đã trổi, hãy vui lên đi
Một thuở thanh xuân, ngày đã chiều rồi
Ngoài trời đang cơn mưa hồng
Ngàn cánh hoa đào rụng rơi lả tả
Rượu nào đâu đến được cho lễ tạ trên phần mộ Lưu Linh
Thôi thì, càn khôn mờ mịt, trần gian tri kỷ mấy người
Còn với nhau đây, một cuộc say vùi tôi bác, nên chăng?
Tri Khac Pham
Phamid1934@gmail.com