top of page
hmpg.jpg
Titlej (1).jpg
phuongHa_self_2.jpg.w180h259.jpg

THƠ

PHƯƠNG HÀ

 ______________________

Màu hoa hạ cũ

Phương Hà, Mailoc, Kim Oanh, Đỗ Chiêu Đức, Trần Bang Thạch

TL_hoaPhuong.jpg
TL_banglang.jpg

MÀU HOA KỶ NIỆM

 

Phượng đỏ nở đầy trên lối xưa

Những cơn mưa hạ báo sang mùa

Rưng rưng cánh mỏng bằng lăng tím

Lác đác ve sầu kêu ngẩn ngơ

 

Nghĩa trang chiều muộn nắng phai nhòa

Phượng vĩ, bằng lăng rải cánh hoa

Em cắm hai cành tươi trước mộ

Màu hoa hạ cũ vẫn đây mà...

 

Phượng đỏ, bằng lăng tím rợp trời

Hai màu tương phản lại song đôi

Vui, buồn cùng đến trong mùa hạ

Hạ kết yêu thương, hạ tách rời

 

Ngày ấy phượng hồng ép giữa thơ

Tan trường, anh đến cổng mong chờ

Gặp em hiền dịu trong tà tím

Trao vội... đỏ bừng mặt, ngẩn ngơ

 

Tình yêu nẩy nở giữa mùa hè

Thu mộng, đông nồng, xuân đắm mê

Hạnh phúc tưởng chừng như bất tận

Bao năm chung bước lối đi về

 

Nhưng rồi một buổi hạ chưa tàn

Anh đã xa rời cõi thế gian

Yên nghỉ dưới vòm hoa phượng đỏ

Bên bằng lăng tím đứng song hàng

 

Từ đấy em buồn mỗi hạ sang

Bao nhiêu kỷ niệm chẳng phai tàn

Nồng nàn phượng đỏ còn lưu luyến

Sắc tím bằng lăng mãi dịu dàng

 

 Phương Hà

( 03/07/2020 )

GÓP HOA MÙA HÈ từ Vườn Thơ Thẩn:         

Mailoc, Kim Oanh, Đỗ Chiêu Đức, Trần Bang Thạch

TL_hoaphuongdo_tim.jpg

TRƯỜNG XƯA

 

Mái trường ọp ẹp những ngày xưa

Tỉnh lẻ quạnh hiu trải mấy mùa.

Trơ trọi giữa đồng mưa nắng giải

Nhớ hoài lũ trẻ mắt lơ ngơ.

 

Lặng lẽ chiều hoang nắng nhạt nhoà

Sân ngoài gốc phượng nở đầy hoa.

Tan trường tiếng trống, bâng khuâng ngắm

Áo trắng bay bay tóc mượt mà.

 

Ruộng lúa mạ non trải tận trời

Chiều về cò trắng xuống từng đôi.

Ngồi trên bục giảng nhìn đồng vắng

Bóng nhạn ngàn xa cánh rã rời.

 

Mùa nước cảnh trường đẹp ngẩn ngơ

Mênh mông trắng xoá nước trăng chờ.

Buông cần tại lớp trông đàn cá

Giây phút mơ màng ngập ý thơ.

 

Hành lang vắng lặng mỗi vào hè

Ra rả ve sầu hát mải mê.

Hừng hực sân trường trưa nắng đổ

Lang thang mây xám gió đâu về.

 

Mấy chốc buồn tênh hạ sắp tàn

Mưa về rào rạt xám không gian.

Từng hồi tiếng trống sáng chiều điểm

Rộn rịp hành lang trẻ xếp hàng.

 

Mấy chục năm rồi mỗi hạ sang

Trường xưa hình bóng mãi không tàn.

Bao nhiêu kỷ niệm bao thương mến

Muốn xoá, chao ôi! Chẳng dễ dàng.

       Mailoc

    7-5-2020

Tím Xưa…

Trang giấy purelure mỏng thật xinh
Mồng tơi mực tím viết thư tình
Anh trao cho bé giờ tan lớp
Cúi mặt ngập ngừng bước lặng thinh

Lẽo đẽo theo sau cứ nói hoài
Người ta mắc cở lung túng tay
Thì thầm: nhận lấy đi cô bé
Nhưng cố dằn lòng hổng mảy may

Hạ đến chia xa ba tháng hè
Xa người xa mấy nhịp cầu tre
Mới hay mình đã thầm thương nhớ
Trắc trở duyên tình thật éo le

Từ đó mơ hoài hoa tím ơi
Tím màu nhung nhớ dở dang đời
Tím sầu lẻ bóng hoàng hôn muộn
Hoa tím đợi chờ mặc tả tơi!


Kim Oanh
6/7/2020

MÀU HOA KỶ NIỆM

 

Lối xưa phượng đỏ vương đầy,

Những cơn mưa hạ về đây báo mùa.

Cánh bằng lăng tím đong đưa,

Tiếng ve văng vẳng ngày xưa vọng về...

 

Nghĩa trang nghiêng nắng ủ ê,

Bằng lăng phượng vĩ mãi mê nở đầy.

Biết chăng người cũ về đây...

Màu hoa chẳng đổi, lòng nầy dám phai ?!...

 

Hè về lòng những nhớ ai,

Bằng lăng tím gợi ai hoài xót thương.

Phượng rơi đỏ thắm sân trường,

Hai màu đỏ tím mãi vương tơ lòng !

 

Sắc màu tương phản song song,

Vui buồn cùng hạ tương phùng năm nao.

Nhớ xưa trong dạ xuyến xao,

Tan trường anh đến... lén trao thư hồng !

 

Tình si ấp ủ trong lòng,

Thăng hoa chắp cánh theo dòng thời gian.

Hạ tàn, thu đẹp mênh mang...

Đông qua xuân đến chứa chan bao tình.

 

Đôi lòng tạc dạ đinh ninh,

Tưởng chừng hạnh phúc ta mình dài lâu...

Tin như xét đánh ngang đầu,

Chưa tàn phượng hạ đã sầu sinh ly,

 

Bầu trời cảnh bụt anh đi,

Hoa bằng lăng tím sầu bi rũ tàn...

Gợi buồn mỗi độ hè sang,

Bao nhiêu kỷ niệm tuôn tràn về tim.

 

Sân trường phượng đỏ im lìm,

Bằng lăng tím ngắt con tim nghẹn ngào...

Nhớ anh... Em nhớ biết bao !!!...

 

                                     Đỗ Chiêu Đức

                                        Hè 2020

BỐN MƯƠI NĂM ĐỌNG LẠI NƠI ĐÂY

         

cho đêm Hội Ngộ PTG & ĐTĐ Hải Ngoại lần đầu 8-2-97 tại Houston, Texas                                                                        

Đâu có ngờ gặp em đêm nay

Sân cỏ mượt rộn ràng tiếng dế

Mái ngói rêu phong cũng thành tuổi trẻ

Gốc cổ thụ bên nhà bỗng hoá thanh xuân.

 

Em mượt mà như thuở mười lăm

Thuở nữ sinh trâm cài lược giắt

Tôi cũng thấy mình chàng trai Đệ Nhất

Áo trắng quần xanh rộn rã sân trường.

 

Có chút gì như chút yêu thương

Còn sót lại đây từ bốn mươi năm trước

Em thuở đó làm sao hiểu được

Em làm sao hiểu được tình yêu.

 

Nên tôi cứ làm người lẽo đẽo theo sau

Cứ ra vẻ thật thà đứng đắn

Em bước nhỏ chim khuyên liến thoắng

Có bao giờ em rảnh đọc tim tôi.

 

Nên hồn nhiên em cứ nói cười

Cứ chao lượn tung tăng cánh mỏng

Cứ theo gió theo mây vào những vùng trời cao rộng

Tôi vẫn thật thà nên để lạc đường bay.

 

Rồi bốn mươi năm đọng lại nơi đây

Tôi  muốn đêm nay đêm dài thêm một chút

Để được nghe em nói cười như trước

Để bù trừ tôi đã mất bốn mươi năm.

 

TRẦN BANG THẠCH

Houston 1997

                MƯA

Phương Hà, Đỗ Chiêu Đức, Cao Linh Tử, Trầm Vân

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Những cơn mưa miền Trung thật buồn, kéo dài dai dẳng như không biết bắt đầu từ khi nào và đến bao giờ mới kết thúc. Kỷ niệm khó quên của Phương Hà những ngày mới ra đời làm việc, từ Saigon chuyển ra Hội An xa xôi và lạ lẫm...Xin có vài dòng thơ gởi đến Thầy và các bạn, mong được cùng chia sẻ....

PH

 

 

MƯA CHIỀU MIỀN TRUNG

 

Tầm tã chiều nao cũng đổ mưa

Nước bao nhiêu trút vẫn không vừa

Mịt mù phố chợ đường im vắng

Lướt thướt hàng cây lá sũng thưa

Lầm lũi người qua, chân vội bước

Âm thầm kẻ đợi, mắt buồn đưa

Bầu trời xám đục màu sương khói

Như đã bao đời, tự thuở xưa...

 

Phương Hà

 

HỌA VẬN :

 

     XÓM NHỎ CHIỀU MƯA

 

Nhớ chiều tầm tả xóm nghèo mưa,

Mái lá tốc theo gió chẳng vừa.

Nước dột nhà trên tràn xuống dưới,

Cây rung cành lá rụng dần thưa.

Cầu dừa ngập úng thân trôi nổi,

Sông rạch nước tràn đò hết đưa.

Trơn trợt tối tăm đường xóm nhỏ...

Mưa buồn mưa gợi nhớ xa xưa !

 

                             Đỗ Chiêu Đức

                    Mưa Mỹ 2019 nhớ mưa xưa

MƯA CHIỀU NAY

 

Chiều trời oi bức chợt sa mưa

Nắm cát đưa linh  cũng mới vừa

Chái bếp tồi tàn cơm tẻ nhạt

Căn nhà xiêu vẹo khách lưa thưa

Rì rào giọt bắn cành khô rụng

Lặng lẽ nhang tàn khói nhẹ đưa

Thời tiết sang mùa mau biến đổi

Như đời bỗng chốc hóa người xưa!

 

Cao Linh Tử

17/3/2019

 

Ký Ức Chiều Mưa

Réo rắt qua lòng những giọt mưa

Nỗi buồn rưng rức nói sao vừa

Hắt hiu bóng phố làn mây tím

Trơn trượt con đường cánh lá thưa

Ánh mắt người trao tình nhớ gọi

Cung đàn ai thả tiếng sầu đưa

Xám xịt bầu trời giăng cách trở

Ký ức u hoài thoảng dáng xưa

 Trầm Vân

  

___________________________________________________

 

 

 

 

 

 

 

 

XƯỚNG HỌA: ĐÊM CUỐI NĂM

Phương Hà, Mailoc, Đỗ Chiêu Đức, Lô Bắc, Trương Văn Lũy, Cao Bổi Già

 

 

MỘT MÌNH ĐÊM CUỐI NĂM

 

Đối bóng bên đèn đêm cuối năm

Ngậm ngùi nhớ đến bạn tri âm

Xưa cùng chung hưởng niềm vui trọn

Nay lại riêng mang nỗi nhớ thầm

Tựa cửa nhìn trăng, trăng chẳng có

Ôm đàn dạo nhạc, nhạc không ngân

Xạc xào cơn gió qua hiên vắng

Mà ngỡ như là tiếng bước chân...

 

Phương Hà

 

BIỀN BIỆT NGƯỜI ĐI

 

Biền biệt bóng người, lại một năm.

Giọng xưa trìu mến quạnh dư âm.

Đêm dài gối chiếc ôm sầu lắng

Đèn lạnh phòng loan nuốt lệ thầm.

Lạnh lẽo hơi đêm mờ cửa kính

Mơ hồ sương khói nhạt sông ngân.

Giao thừa đã hết  tro tàn rủ

Ngoài ngõ ai về rõ tiếng chân.

        Mailoc

 

CUỐI NĂM BÊN TRỜI

 

Bên trời đối bóng buổi tàn năm,

Tiếng nhạc xuân xưa vẳng nhẹ âm.

Luyến dáng người đi trong lặng lẽ,

Não lòng kẻ ở những âm thầm.

Bao năm cách biệt mong ô thước,

Một thuở tương tư ngóng giải Ngân.

Cất bước thẩn thờ xuân vắng vẻ,

Bàn chân đơn lẻ nhớ bàn chân !

 Đỗ Chiêu Đức

 

CÔ LẺ

Đèn khuya một bóng đã bao năm

Tưởng đã quên đi vẫn vọng âm

Loạn lạc triền miên vui ngắn ngủi

Thanh bình một thoáng khóc thương thầm

Tết về lạnh lẽo lời kinh cuối

Xuân đến buồn thiu tiếng dế ngân

Hàng chuối vườn sau cơn gió thoảng

Phải người yêu dấu bước theo chân?

 

Lộc Bắc

Jan2019

 

TÌNH VỢ CHỒNG

 

Bùi ngùi lệ đẫm suốt quanh năm!

Đối bóng mơ màng mãi biệt âm

Nhớ thuở bên nhau câu nhỏ nhẹ

Thương chừ cách biệt dạ thì thầm

Vòm trời ảm đạm mây giăng phủ

Tháp mộ im lìm dế vọng ngân

Sao nỡ phủ phàng chi vội vã

Người đi, kẻ ở chẳng dừng chân!

Trương Văn Luỹ

 

CÔ LẺ ĐÓN XUÂN

 

Thời khắc đang dần điểm hết năm

Giao thừa thánh thót những thanh âm

Nhốt mình ký ức lang thang dậy

Đối bóng tương lai nguyện ước thầm

Gió lạnh trời xua, nên rét buốt

Đàn lòng ai gảy, lại rung ngân

Xuân sang rồi đấy, sang rồi đấy

Lặng lẽ vô cùng tiếng gót chân...

 

CAO BỒI GIÀ

01-02-2019 

TL_LeafInTheRain.jpg
TL_Cungchuctanxuan.jpg
bottom of page