top of page
hmpg.jpg
Titlej (1).jpg
pkt_Dec15_Maytan.jpg.w180h208.jpg

Trang

ĐƯỜNG THI

với

Phạm Khắc Trí & Các Thi Hữu

ĐÂU ÁNG MÂY TẦN

Phạm Khắc Trí - Phương Hà, Danh Hữu, Songquang, Mai Xuân Thanh

 

Thời gian qua nhanh cũng là đến lúc phải gửi lời chào từ biệt, mấy vần thơ cũ , mỗi chữ mỗi tình, tình tôi gửi người  ̣ Trân trọng  ̣ PKT 03/25/2023

 

ĐÂU  ÁNG  MÂY  TẦN - PKT

PKT  2023

         Cử đầu vọng minh nguyệt

         Ký tình thiên lý quang

         Ngước nhìn vầng trăng cao vời vợi

         Gửi tình theo ánh trăng vàng xa xôi (Thơ Cổ)

        

Người xưa trong cuộc đời luân lạc

Vẫn có một nơi để nhớ về

Tôi nay thân cỏ bồng trôi dạt

Đâu áng mây Tần gửi nỗi quê

 

Ngày tháng qua đi không trở lại

Tóc xanh giờ đã bạc phong trần 

Còn chăng một tấm lòng thơ dại

Ngu ngơ cười khóc chuyện phù vân

 

Đất khách lần khân đà trọn kiếp

Thì thôi chữ nghiã chút niềm vui

Đêm đêm lần giở trang thơ cổ

Trăng nước Tầm Dương những ngậm ngùi 

 

Vò võ chiếc thân nơi xứ lạ

Vẫn còn đôi lúc nhớ về nhà

Làm người khách lạ trên quê cũ

Nước mắt còn không cho xót xa

 

Chốn xưa nay đã đâu còn nữa

Không biết người xưa lạc chốn nào

Có phải lá xưa vàng lối cũ

Hồ xưa liễu rủ gió lao xao

 

Thôi nhé từ đây đành phận vậy

Chốn nào chẳng phải là tha hương

Đêm về thả hồn theo trăng sáng

Mượn chút tơ trời dệt mộng vương

 

Tri Khac Pham
Phamid1934@gmail.com

 

PHƯƠNG HÀ

Kiếp Tha Hương

Phương Hà tuy vẫn còn ở quê nhà nhưng nhiều lúc cũng không khỏi cảm thấy bơ vơ, lạc lõng...thế nên rất đồng cảm với tâm trạng của Thầy Phạm Khắc Trí , vì thế xin mạo muội có bài thơ họa sau đây:

 

Kiếp Tha Hương

 

Xa quê, sống cảnh đời lưu lạc

Có nước mà không thể trở về

Vất vưởng như thân bèo sóng dạt

Trong lòng đau đáu nỗi thương quê.

 

Ra đi, vẫn nghĩ ngày quay lại

Khi khoảng trời quê hết bụi trần

Êm ấm người già và trẻ dại

Trở về, lòng chẳng phải phân vân.

 

Lưu lạc xứ người gần hết kiếp

Cảnh xa, người lạ có gì vui ?

Đêm nhìn vầng nguyệt qua song cửa

Rưng lệ thương quê, dạ rối ngùi.

 

Tựa chiếc thuyền con nơi biển lạ

Bốn bên bát ngát chẳng đâu nhà

Vời trông tám hướng không bờ bến

Sóng nước trùng trùng đến tận xa.

 

Xa rồi, tất cả còn đâu nữa

Đất nước an vui một thuở nào

Tất cả chỉ còn trong dĩ vãng

Mà lòng vẫn nhớ đến xôn xao.

 

Số phận an bài đành chịu vậy

Cuộc đời trôi dạt kiếp tha hương

Xin nhờ bóng nguyệt về nơi ấy

Nhắn gởi rằng ta mãi vấn vương.

 

                       Phương Hà

                      ( 25/03/2023 )

DANH HỮU

Vài phút tâm tư cùng bác Trí

 (Nối bút chị Phương Hà)

 

Xa quê đâu hẳn là luân lạc,

Đâu hẳn là không thể trở về.

Đất nước một khi êm sóng dạt

Quay thuyền, ta lại hướng về quê.

 

Ta đi, đã hẹn ngày quay lại,

Rủ áo phong sương, rủ bụi trần.

Ta vẫn nhớ cái thời trẻ dại,

Ngập ngừng, khi cất bước phong vân.

 

Đất khách, dễ gì nương trọn kiếp,

Dẫu quê người, có lắm trò vui.

Văn minh thế giới ta mong tiếp,

Chẳng cớ chi than : Phải ngậm ngùi !

 

Đất lạ, đến rồi là hết lạ,

Ở đâu quen đấy, đấy là nhà.

Trần gian, ta ước đi thăm cả

Tứ hải giai huynh … Há nại xa.

 

Nếu ta còn sức, còn đi nữa …

Cất bước, ta đâu ngại chốn nào.

Có đánh đổi cuộc chơi xấp ngửa …

Một khi về, lắm kẻ xôn xao !

 

Suy nghĩ mỗi người, mỗi khác vậy,

Với tôi, đâu cũng là quê hương !

Sống lâu quen đây, là quê đấy …

Suy nghĩ chi, rồi lại vấn vương.

 

Danh Hữu

Cuối tuần, 25.3.2023

 

SONGQUANG

Thơ thẩn với trở về

Kính thưa 2 Thầy PKT & DH cùng bạn thơ trong vtt

Qua bài xướng và 2 bài họa của Thầy DH cùng bà cười PH đã vẽ ra mỗi người mỗi ý và hay .Riêng SQ vì thường nghe câu “ Sống ở thác về “ như vậy thì thác là đã trở lại quê hương còn cõi trần nầy là ta lưu lạc .Rồi một nhạc sỉ cũng nói “ ta là cát bụi thì trở về cát bụi “ như vậy cát bụi cũng là quê hương sao ?

Trên ý nghĩ đó SQ xin góp vui, góp vui qua bài “THƠ THẨN VỚI TRỞ VỀ “

 

THƠ THẨN VỚI TRỞ VỀ 

 

Trần gian có phải là đi lạc ?

Biết chốn quê đâu để trở về ! 

Chẳng có nơi nào không sóng dạt

Cội nguồn gió cát ắt là quê 

 

Mãi nghĩ ngày kia ngồi nhớ lại

Cuộc đời cảnh đẹp của dương trần 

Sẽ không có chỗ làm ngây dại

Lỡ bước chân vào…thấy cẩu vân 

 

Đường đời đã sống gần tròn kiếp

Cũng hưởng nhiều buồn, lắm nỗi vui

Đi nốt khoảng trời xanh rộng mở

Cớ chi bận trí phải bùi ngùi

 

Cảnh nào cũng thế …chi là lạ!

Nhìn mãi nơi đâu cũng mái nhà

Trời đất, trăng sao và biển cả

Thứ gì cũng vượt khỏi tay xa

 

Thời gian trôi chảy còn bao nữa ?

Mà nghĩ khi đi rẽ hướng nào

Cát bụi sẽ trở về cát bụi 

Bận lòng cho lắm dạ xôn xao

 

Chấp nhận phận người là thế vậy!

Đừng đòi đừng nói kiếp ly hương 

Nơi đâu cũng bến bờ mơ mộng

Một cõi đi về…khỏi vấn vương 

 

songquang 

20230325

MAI XUÂN THANH
Kính Họa Vận : Nửa Đời Nhìn Lại…!

 

Bốn tám năm dài ta chạy lạc 

Quê hương khắc khoải sẽ quay về 

Hờn duyên sống gởi xa nguyên quán 

Tủi phận tạm dung cách bản quê

 

Năm qua tháng tới chưa về lại 

Tóc trắng như bông nhuốm bụi trần 

Một tấm lòng son còn lận đận 

Tuổi đời ngơ ngác lỡ phong vân…!

 

Hải ngoại bâng khuâng già luống tuổi 

Thôi đành cáo lão chẳng gì vui 

Buồn tình đọc lại bài thơ cũ

Cũng để giải khuây, những ngọt bùi…!

 

Vò võ cô đơn nơi đất khách 

Lòng luôn chạnh nghĩ đến quê nhà 

Có khi làm khách về thăm lại 

Khóe mắt lưng tròng rớt lệ xa 

 

Chốn cũ nay đà thay đổi lạ 

Người xưa lỡ bước lạc phương nào

Lá vàng phủ lấp con đường cũ

Liễu rũ đầm sen sóng nước xao 

 

Đành đoạn thời gian đâu cũng vậy 

Đất lành chim đậu sống ly hương 

Đêm hôm nhớ tưởng, trời sao sáng 

Xứ sở xa rồi cứ vấn vương…!

 

Mai Xuân Thanh 

March 25, 2023

PKT_88thBDCard.png

             VTT Mừng Sinh Nhât thứ 88 GS Phạm Khắc Trí

Phạm Khắc Trí, Mai Xuân Thanh, Mailoc, Songquang, Quên Đi, Phương Hà, Danh Hữu, Đỗ Chiêu Đức, Kim Phượng, Kim Oanh

 

Nhân kỷ niệm sinh nhật thứ 88 vào tuần tới, nhớ về khoảng thời gian sống với chữ nghiã của một đời người trong thời loạn, tôi viết bài thơ này. PKT 10/03/2021

 

SINH NHẬT 88

PKT - Mây Tần

         

Tám tám năm rồi thực đấy ư

Trời mây lãng đãng thuở tàn dư

Quê người sống sót thương đời lỡ

Đất khách lang thang tội kiếp hư

Vất vưởng vào ra thời máy móc

Khư khư gìn giữ nếp thi thư

Vẫn mong lời cuối, cùng con cháu

Hãy sống cho vui với chữ Từ

 

Chú Thích: Chữ Từ này là lời của Lão Tử, lấy trong Đạo Đức Kinh, chương 67: "Ngã hữu tam bảo trì nhi bảo chi: nhất viết Từ, nhị viết Kiệm, tam viết bất cảm vi thiên hạ tiên"  (Ta có ba báu vật luôn giữ bên mình, một là Từ Ái - Love, hai là Cần Kiệm - Moderation, ba là Khiêm Cung - Humility, không dám đứng trước thiên hạ ) ̣

 

Tri Khac Pham
Phamid1934@gmail.com

Họa vận : CHÚC MỪNG THẦY TRÍ SINH NHẬT  88 

 

( Qua thơ " SINH NHẬT 88 THẦY PKT " - Mây Tần )

 

Tiên sinh "bát thập bát rồi ư...!

Cần kiệm, khiêm cung, từ ái dư

"Từng trải",  Vaccine Covid chủng

"Kinh qua" đại dịch một đời hư

Nhà thơ, chữ nghĩa trong phong cách

Thầy toán, văn chương giữa áng thư

Lão giả an nhiên cùng cháu chắt

Miền Nam giáo chức giỏi tu từ...

 

Mai Xuân Thanh

October 03, 2021

 MỪNG SINH NHẬT THẦY 

          PHẠM KHẮC TRÍ

     

Tám tám ngon lành đã quá ư!

Ông Thầy đầu bạc trái tim từ.

Bảng đen phấn trắng còn man mác

Ký ức tuổi già cũng thực hư.

Đất khách miên man bao kỷ niệm

Mây Tần lẫm nhẫm mấy vần thư.

Bên con bên cháu niềm vui mãi

Minh mẩn khiêm nhường trí huệ dư!

      Mailoc

   10-03-21
( Họa vận kính tặng thầy PKT)
 

MỪNG S/N THẦY NHỚ LỜI KHUYÊN BẢO

 

Lẹ thật ! tuổi Thầy tám tám ư !

Nhớ ngày gặp gỡ ** tính niên dư

Người khuyên đất khách đời cô lữ

Thầy bảo quê người kiếp ảo hư

An phận nhủ lòng…nơi thảo dã

Bình thân vững dạ chốn hiên thư

Hãy luôn sống tốt làm gương trẻ

Huấn dụ đàn em học nghĩa từ

 

songquang 

20211003

 

** buổi gặp gỡ Thầy trên mạng do bạn TBT  đề xướng của trang PTGĐTĐ.USA có sự góp mặt của nhiều người 

 Niềm Thương Nhớ

 

Tám mươi tám tuổi đến rồi ư

Thầy đã cao niên trí vẫn dư

Đất khách nương nhờ luôn giữ nếp

Đại dương ngăn cách vẫn gìn thư

Nỗi niềm canh cánh tình quê cũ

Tâm sự mang mang kiếp sống hư 

Tháng rộng đêm dài chưa trọn giấc

Việt Nam hai tiếng mãi không từ
                             
 Quên Đi

Nhắc Bạn Lời Thầy Dạy

( Nhân kỷ niệm sinh nhật lần 88 của Thầy Phạm Khắc Trí )

 

Vẫn nhớ lời Thầy, chắc thật ư ?

Làm người phải sống vẹn khoan từ

Lương tâm giữ vững theo điều phải

Đạo đức vun bồi tránh tật hư

Trí, tín ghi lòng luôn khó nhạt

Nghĩa, nhân khắc dạ chẳng hề dư

Thầy nay tám tám còn minh mẫn

Sinh nhật chúc mừng qua điện thư

 

Phương Hà

( 04/10/2021 )

MỪNG THƯỢNG THỌ BÁC TRÍ

Bác sắp chín mươi rồi đấy ư !

Tôi thua bác gần hai năm dư.

Quê người đặt gót, đời theo nối;

Đất khách chen vai, kiếp ảo hư.

Nếp Mỹ, còn nuôi lòng sách vở;

Mây Tần, vẫn giữ mối thi thư.

Lời mong của Bác cùng con cháu,

Chắc chắn không ai dám chối từ.

 

Danh Hữu

04.10.2021

Họa vận :

 

     MỪNG SINH NHẬT 88

    
 

Thoáng chốc thế mà tám tám ư  ?

Một con giáp nữa chẵn trăm... dư !

Một đời hử bụi thương trường cũ...

Một kiếp gỏ đầu dạy trẻ hư...

Một bước ly hương sầu cố quốc...

Một lòng nhớ nước gởi  vần thư...

MÂY TẦN gom góp bao tâm huyết,

Cần kiệm, Khiêm cung, nhất viết Từ !

 

                                        Đỗ Chiêu Đức

                                           Kính chúc

                                         10-04-2021

KIM PHƯỢNG - KIM OANH: 

KimPhuong_sinhnhatthaytri-kp.jpg
KimOanh_SN GS PKT_Sinh Nhật Yêu Thương.jpg

SÁNG SOI GƯƠNG

Phạm Khắc Trí, Mai Xuân Thanh, Songquang

 

Sáng nay nhận được qua email một tấm hình chụp mặt một con khỉ từ một người bạn thân bản xứ kèm theo  phụ đề: "Do you ever get up in the morning, look at yourself in the mirror to see and think ..."that cannot be accurate?" (Có bao giờ sáng mai thức dậy nhìn vào gương soi, thay vì thấy mặt mình lại thấy mặt khỉ mà tự hỏi "Có thật là như vậy sao?").  Xin gửi đến thân quen mấy câu thơ cũ chuyển dịch từ bài Thu Triêu Lãm Kính của Tiết Tắc trong Mây Tần mấy năm trước đây để đọc cho vui lúc này.

Trân trọng,

PKT 11/08/2020    

Sáng Thu Soi Gương

PKT - Mây Tần

 

Thu về ngại lá rụng

Đêm gió lộng canh dài

Sáng lấy gương soi mặt

Ngẩn ngơ nhìn tưởng ai

 

Thu Triêu Lãm Kính

Tiết Tắc (649 - 713)

Khách tâm kinh lạc mộc / Dạ tọa thính thu phong /Triêu nhật khan dung mấn /  Sinh nhai tại kính trung 

 

Away from home, I feel uncomfortable to see the falling leaves / Sitting all night to hear the sound of autumn wind / In the morning looking at my face in the mirror / I wonder who that person is but not me 

 

Xa nhà ngại thấy lá khô rụng / Đêm ngồi nghe gió thu thổ̉i về / Sáng lấy gương soi mặt / Thấy rõ một đời hư !

 

Tri Khac Pham
Phamid1934@gmail.com

Mai Xuân Thanh xin mạn phép múa rìu qua mắt thợ, xin góp bút như sau :

Thu Triêu Lãm Kính 

( Tiếc Tắc - “649 - 713”)

Khách tâm kinh lạc mộc

Dạ toạ thính thu phong

Triêu nhật khang dung mấn

Sinh nhai tại kính trung

(Qua giải nghĩa & diễn Nôm của thầy Phạm Khắc Trí, Giáo Sư Toán tại VN trước đây)

 

Soi Gương Sáng Sớm Mùa Thu

 

Lá khô rụng động lòng anh

Đêm ngồi nghe gió vây quanh thu về

Soi gương mặt lạ bắt quê 

Giật mình thấy bóng...ê chề hỏi ai ?

 

Mai Xuân Thanh 

Ngày 09/11/2020

SQ xin có bài phỏng dịch vui vùng Thầy PKT cho vui thôi

 

SÁNG THU SOI GƯƠNG

 

Xa nhà ngại lá Thu rơi!

Đêm nghe tiếng gió chơi vơi vọng về

Sáng soi gương,thấy não nề

Giật mình - ai đấy ? Chán chê một đời

 

songquang 

20201109

_________________

Phạm Khắc Trí & Mailoc khóc tiễn đồng nghiệp 

Vương Công Hi

GSVuongCongHi_3.JPG

VÀI DÒNG KHÓC TIỄN

 

Vừa được tin bạn mất, vẫn không biết là vẫn còn hay đã mất nhau, nhưng vẫn tin là ở một cõi nào đó, Vương Công Hi đã gặp lại được Phùng Quang Lộc, và hai người đang vui chuyện ngọt bùi với nhau về một thời cùng dạy học ở Phan Thanh Giản Cần Thơ ...

 

So time moves on and so do we
And nothing stays the same
But I sure love to reminisce
And walk down memory lane

(Trích từ "A Poem That Was Us", không rõ Tác giả) 

 

Tri Khac Pham
Phamid1934@gmail.com

Mailoc:

Kính Anh Trí,

Xúc động với 4 câu thơ anh gửi, em xin thoát dịch để chia sẻ nỗi ngậm ngùi cùng anh và các Giáo Già bạn ta.

Thân kính

MaiLoc 

 

      

TÌNH THƯƠNG BẤT DIỆT

 

Năm tháng hỡi cùng người  chung bước

Đâu có gì thoát được thời gian

Nhưng tình thắm thiết mênh mang

Bao nhiêu kỷ niệm còn vang trong lòng!

MaiLoc thoát dịch

8-30-2020

______________________________

                                                               

                           Ôi chao, một thoáng xuân thì! 

 

Bạch Cư Dị, NVT, Phạm Khắc Trí, Mailoc, Phương Hà

 

Gần đây, một người bạn cũ, thuở học trò Hà Nội (1950-1954), đã 65 năm, không còn nhớ gì về nhau ngoài tên gọi, qua email đầu tiên, bạn viết tự giới thiệu : "Tôi nhớ mang máng Trí là người lặng lẽ, kín đáo, ít nói, lầm lì lắm, khó thân với ai, tôi thì bộc tuyệch bộc toạc chơi với mọi người nhưng cũng khó thân với ai, vì thế tất cả tôi nhớ về bạn chỉ là cái tên thôi, thành ra nhớ được cái tên Phạm Khắc Trí là quá xá rồi". Thật ra, "lặng lẽ, kín đáo, ít nói, lầm lì, khó thân với ai" tôi bấy giờ (và có lẽ còn mãi cho đến tôi bây giờ), chỉ là một cách riêng bất đắc dĩ lựa chọn để giữ thân, vì tự biết mình vụng về, vốn hay thương người nhưng lại không biết cách để khiến được người thương, thế thôi! Sáng nay, nắng lên rồi, trời ấm lại, đọc lại thơ bạn, lòng vui, xin được phép nối điêu về một bài thơ xưa bạn đã chuyển dịch và vừa mới gửi cho, để chia xẻ với nhau và với thân quen, đôi chút xúc động và ngậm ngùi về một thời tuổi dại đã qua, đã xa, và nay đã không còn nữa.  PKT 03/17/2019    

 

Hoa Phi Hoa

Bạch Cư Dị (772 - 846)

 

Hoa phi hoa

Vụ phi vụ

Dạ bán lai

Thiên minh khứ 

Lai như xuân mộng kỷ đa thời

Khứ tự  triêu vân vô mịch xứ

 

Hoa Phi Hoa

NTV - 03/14/2019 

 

Ngỡ hoa nhưng không phải hoa,

Tưởng sương cũng chẳng phải là sương đâu.

Nửa đêm em đến bên lâu,

Sáng ra em biến đi đâu mất rồi.

Đến, như sông nước luân hồi,

Đi, như mây cuốn về nơi non bồng.

Chỉ là sắc sắc không không!

 

Hoa Phi Hoa

PKT 03/17/2019

 

Là hoa không phải là hoa, 

Là sương không phải là sương.

Nửa đêm bỗng chợt hiện về,

Sáng ra đã bỏ mà đi.

Đến, giữa mộng lành đang giấc,

Đi, như mây sớm lang thang.

Ôi chao, một thoáng xuân thì!

   

Tri Khac Pham
Phamid1934@gmail.com

 HOA PHI HOA

               Bạch Cư Dị

(1)

Hoa chẳng phải

Sương cũng không

Nửa đêm lại

Đi rạng đông.

Đến gieo xuân mộng đương thì

Đi như mây sớm biệt ly phương nào?

(2)

Hoa chẳng phải, chẳng sương kỳ lạ,

Nửa đêm lại sớm đã lên đường.

Đến gieo xuân mộng yêu đương

Đi như mây sớm biết phương trời nào?

      Mailoc phỏng dịch

 

 

Hoa Không Là Hoa

 

Chẳng phải là hoa, chẳng phải sương

Nửa đêm chợt đến, sáng lên đường

Giữa khi mộng đẹp còn êm ái

Đi biệt cho lòng khỏi vấn vương.

 

Phương Hà phỏng dịch

 

____________________________________________

 

 

 

Gối Cỏ Đầu Xuân Tản Mạn

 

Người rồi già lão, hoa rồi tàn úa, xuân đến rồi đi, ngày rồi lại ngày, vầng trăng xưa vẫn mọc nơi đầu núi, để lũ chim rừng dưới một lòng khe ở đâu đó, vẫn lầm tưởng lại một ngày mới khởi đầu, mà cất tiếng hót chào đón bình minh... Vui! Xin vâng, cũng chỉ là vui thôi! PKT 02/17/2019

 

Nhân nhàn quế hoa lạc

Dạ tĩnh xuân sơn không

Nguyệt xuất kinh sơn điểu

Thời minh tại giản trung

(Điểu Minh Giản - Vương Duy 701-761)

 

 

Người nhàn cùng hoa quế, tàn rụng / Đêm xuân, trong núi, vắng lặng im lìm/ Trăng lên kinh động chim rừng ngỡ tưởng trời sáng / Đã cất tiếng hót khuấy rộn cả một lòng khe 


 

Phụ Chú : Hoa quế thường được trồng làm cảnh chùa hay nơi ở ẩn trong núi của các bậc thiền giả

 

Nhàn lão cùng hoa rụng,

Đêm xuân núi một màu.            

Trăng lên chim ngỡ sáng,

Hót sảng động khe sâu.

(Chim Hót Lòng Khe - PKT - Mây Tần)

 

Tri Khac Pham
Phamid1934@gmail.com

 

Gối Cỏ Đầu Xuân

Và Một Vầng Trăng Lạnh Trong Thơ Xưa - PKT

 

XUÂN NHẬT  ĐỘC CHƯỚC

Lý Bạch (701 - 762)

Đông phong phiến thục khí,

Thuỷ mộc vinh xuân huy

Bạch nhật chiếu lục thảo,

Lạc hoa tán thả phi.

Cô vân hoàn không sơn,

Chúng điểu các dĩ quy.

Bỉ vật giai hữu thác,

Ngô sinh độc vô y.

Đối thử thạch thượng nguyệt,

Trường tuý ca phương phi.


Cảm Dịch : Ngày Xuân Uống Rượu Một Mình - PKT - Mây Tần

Gió từ hướng đông đầy khí trời lành ấm thổi về / Trời Xuân như bừng lên sức sống mới rạng rỡ với muôn màu sắc / Đám cỏ non xanh nằm phơi mình dưới nắng sớm / Hoa rụng rơi còn như vui đùa bay bay trong không trung / Một đám mây lẻ loi lạc lõng trôi về rặng núi cuối trời xa / Bầy chim từng đàn ríu rít rủ nhau trên đường tìm về tổ cũ / Tất cả , vâng tất cả đều có chỗ để về / Chỉ riêng tôi, một đời không nhà, cho đến giờ này, tuổi này, vẫn không biết về đâu / Trước một vầng trăng ngời sáng trên đá lạnh / Có một người, dường như rượu đã quá say, lảm nhảm một mình, hát mãi bài Phương Phi , một bài ca xưa nói về một loại cỏ hoang có hương thơm, đến nay dường như đã mai một.

Ngày Xuân Uống Rượu Một Mình

PKT  - Mây Tần

Gió đông tràn khí ấm,

Trời Xuân rạng sắc hồng.

Cỏ non phơi nắng sớm,

Hoa rụng đùa trong không.

Mây lẻ lạc non xa,

Chim bầy tìm tổ cũ.

Muôn loài đều có gốc,

Ta cuối đời về đâu?

Sương xuống đá trăng lạnh,

Nghêu ngao vạn cổ sầu!

 

Tri Khac Pham

Phamid1934@gmail.com 

bottom of page